昏暗;黑暗。傍晚。犹昏迷。
昏暗;黑暗。
引 《太平广记》卷四四引 前蜀 杜光庭 《仙传拾遗·田先生》:“即从舍出百餘步桑林中,夜已昏暝,忽光明如昼。”宋•惠洪 《次韵天锡提举》:“念君别时语,皎月破昏暝。”
傍晚。
引 宋•周邦彦 《丹凤吟》词:“奈愁浓如酒,无计消鑠。那堪昏暝,簌簌半簷花落。”
犹昏迷。
引 清•葆光子 《物妖志·箸斛概》:“妇昏暝如寐,有顷而醒。”
光线昏暗不明。
例 如:「黄昏时候,日色昏暝。」
傍晚、黄昏。
引 宋·周邦彦〈丹凤吟·迤逦春光无赖〉词:「那堪昏暝,簌簌半簷花落。」
昏 [ hūn ] 1. 天刚黑的时候。如 黄昏。昏晓(朝夕。亦指明暗)。昏定晨省( xǐng )(人子侍奉父母的日常礼节,晚上服侍就寝,早上省视问安)。2. 暗而无光。如 昏暗。昏黑。3. 惑乱。如 昏愦。昏聩。昏庸。4. 神智不清楚或失去知觉。如 发昏。昏厥(亦称“晕厥”)。昏乱。5. 古同“婚”,婚姻。[更多解释]
暝 [ míng ] 1. 日落,天黑。如 日将暝。天已暝。2. 黄昏。如 暝色。[更多解释]
huáng hūn
hūn mí
hūn àn
hūn huáng
hūn hēi
hūn yōng
hūn chén
hūn kuì
tiān hūn dì àn
lì lìng zhì hūn
hūn hūn yù shuì
tóu hūn yăn huā
hūn tóu hūn năo
tóu hūn năo zhàng
hūn hūn
àn hūn hūn
hūn căn căn
hūn chéng chéng
hūn răn răn
hūn téng téng
hūn dèng dèng
zuì hūn hūn
hūn hūn chén chén
hūn hūn è è
hūn hūn hào hào
hūn hūn mò mò
shí chī shí hūn
yǐ qí hūn hūn
yǐ qí hūn hūn , shǐ rén zhāo zhāo
hūn shuì
hūn dăo
fā hūn
hūn jūn
āi hūn
hūn míng
fēng yǔ huì míng
hūn zhuó
hūn tiān hēi dì
chén hūn
hūn luàn
tóu hūn
hūn huā
hūn lǐ
hūn zhǔ
hūn jué
zuó míng
shén hūn
hūn sǐ
hūn xuàn
hūn mèi
qún hūn
hūn tóu zhuăn xiàng
hūn xiā
dàn hūn
yūn hūn
yì míng
hūn xù
昏暝的拼音是:hūn míng点击 图标播放昏暝的发音。