繁华奢侈。
引 《宋书·明帝纪》:“治崇简易,化疾繁侈,远关隆替,明著轨跡者也。”前蜀 杜光庭 《上元玉局化众修黄箓斋词》:“或土木奢华,服用繁侈。”元•刘祁 《归潜志》卷十一:“城中触目皆瓦砾废区,无復向来繁侈矣。”清•汪懋麟 《送林澹亭视学中州》诗:“后来风俗渐繁侈,园林草木争鬱葱。”
繁 [ fán ] 1. 复杂。如 繁杂。繁乱。删繁就简。繁难。繁嚣。2. 多。如 繁多。繁重( zhòng )。纷繁。频繁。繁星。繁忙。繁芜。繁博。3. 兴盛。如 繁茂。繁荣。繁华。4. 生物增生新个体。如 繁殖。繁育。繁衍。繁 [ pó ] 1. 〔~台〕中国河南省开封市东南的古迹。2. 姓。[更多解释]
侈 [ chǐ ] 1. 浪费,用财物过度。如 侈糜。奢侈。穷奢极侈。2. 夸大。如 侈谈。3. 邪行:“放辟邪~”。[更多解释]
fán yăn
shē chǐ
fán róng
fán zhí
fán yù
fán huā sì jǐn
pín fán
fán zhòng
fán huá
fán máng
fán duō
fēn fán
fán suǒ
fán zá
fán mào
fán xīng
fán fù
fán shèng
hào fán
fán mì
fán nán
fán rù
fán róng chāng shèng
zhī fán yè mào
jìn qīn fán zhí
fán wén rù jié
shān fán jiù jiăn
juàn zhì hào fán
chǐ chǐ
chǐ chǐ bù xiū
shē chǐ pǐn
fán tǐ zì
háo chǐ
fán lù
fán kē
fán luàn
chǐ duō
fán jiăn
fán róng fù qiáng
guī chǐ
huá chǐ
míng mù fán duō
fán tǐ
mí chǐ
zhī fán
chǐ tán
fán chāng
fán zhèng
guì chǐ
jì chǐ
guăng chǐ
qióng shē jí chǐ
chǐ mèi
chǐ mí
fán rǒng
fán ruò
yīn fán
yín chǐ
繁侈的拼音是:fán chǐ点击 图标播放繁侈的发音。