泛指盛酒器。
引 南朝 宋•鲍照 《拟古》诗之五:“呼我升上席,陈觶发瓢壶。”唐•李白 《春日陪杨江宁及诸官宴北湖感古作》诗:“感此劝一觴,愿君覆瓢壶。”
瓢 [ piáo ] 1. 舀水或取东西的工具,多用对半剖开的匏瓜或木头制成。如 瓢泼大雨。2. 形状像瓢的。如 瓢虫。瓢儿菜。[更多解释]
壶 [ hú ] 1. 陶瓷或金属制成的一种有把有嘴的器具,通常用来盛茶、酒等液体。如 茶壶。酒壶。喷壶。油壶。2. 像壶的形状或出水状态的东西。如 壶铃(举重辅助器械之一,形状像水壶)。3. 姓。[更多解释]
chá hú
piáo pō dà yǔ
yī dān yī piáo
bīng hú qiū yuè
bí yān hú
tū piáo ér
zhào hú lú huà piáo
bǐ hú lú huà piáo
yī hú lú huà piáo
dōng chě hú lú xī chě piáo
èn dăo hú lú piáo qǐ lái
xìn rén diào , diū le piáo
yù hú chūn
tóng hú
jiǔ hú
piáo sháo
bīng táng hú lú
shuǐ piáo
jīn hú
piáo chóng
yī hú
shuǐ hú
tāng hú
tāng piáo
yù hú bīng
bīng hú
nuăn hú
xiăo hú
yù hú
hú gōng
yē piáo
dān shí piáo yǐn
yè hú
yī piáo
nì hú
tóu hú
biăn hú
gōng hú
pèng hú
shuǐ yān hú
piáo pō
niào hú
lǔ hú
hú kē
qiè kē tí hú
căo tuán piáo
péng hú
jiǔ piáo
bì hú
yóu hú lú
hú lú
yíng hú
yán piáo
xiāo hú
xiàn hú
qì piáo sǒu
shào hú
qiè hú
瓢壶的拼音是:piáo hú点击 图标播放瓢壶的发音。