谓上枷并受杖刑。
引 清•纪昀 《阅微草堂笔记·滦阳消夏录三》:“官再鞫而后承,罪不过枷杖,当设策使不竟其狱,无所苦也。”
枷 [ jiā ] 1. 旧时一种套在脖子上的刑具。如 枷锁(旧时的两种刑具,喻束缚)。枷号(古代刑法,将犯人上枷,写明罪状示众)。[更多解释]
杖 [ zhàng ] 1. 扶着走路的棍子。如 手杖。拐杖。2. 泛指棍棒。如 擀面杖。禅杖。3. 古代刑罚之一,用棍打。如 杖脊。4. 古同“仗”,恃,凭倚。[更多解释]
guăi zhàng
găn miàn zhàng
yǐ zhàng
jiǔ jié zhàng
bā bàng shí jiā
zhàng tóu
jiā suǒ
lián jiā
yú jiā
liàn jiā
zhàng tóu mù ǒu
zhàng tóu kuǐ lěi
tī yá zhàng
xiān rén zhàng
dà jiā
míng huǒ zhí zhàng
jiā xiàng
xī zhàng
zhàng guó
jù zhàng
zhàng lǚ
zhú zhàng
chàn zhàng
jǐ zhàng
chán zhàng
bàng zhàng
guò tóu zhǔ zhàng
bó yú qì zhàng
zhàng yī
jiā yán
qióng zhàng
qióng zhú zhàng
zhǔ zhàng
jiā shāo
zhí zhàng
shǒu zhàng
zhàng qián
cì zhàng
chī zhàng
zhàng xíng
lí zhàng
zhàng tóu qián
yín zhàng
yǐn zhàng
mù zhàng
zhăo zhàng
zhàng ná
cháng jiā
jiā niǔ
zhàng zhōu
zhàng lí
mó zhàng
fú zhàng
fù zhàng
枷杖的拼音是:jiā zhàng点击 图标播放枷杖的发音。