以桑木为门的转轴。借指贫寒之家。语出《庄子·让王》:“原宪居鲁环堵之室,茨以生草;蓬户不完,桑以为枢”。
以桑木为门的转轴。借指贫寒之家。
引 语出《庄子·让王》:“原宪 居 鲁,环堵之室,茨以生草;蓬户不完,桑以为枢”。 南朝•宋 刘义庆 《世说新语·言语》:“原宪 桑枢,不易有官之宅。”明•张居正 《祭封一品李太夫人文》:“故有蓬户编氓,桑枢贱士,膾鳞为羞,采薇代旨。”清•黄宗羲 《吴处士墓碣铭》:“君奋桑枢褐塞之下,而急人之急。”
用桑枝作门枢。比喻贫贱。
引 《文选·江淹·诣建平王上书》:「下官本蓬户桑枢之人,布衣韦带之士。」
桑 [ sāng ] 1. 落叶灌木,叶子可以喂蚕,果穗味甜可食,木材可制家具或农具,皮可造纸,叶、果均可入药。中国大部分地区都有种植。如 桑葚。桑农。桑梓(喻乡里,故乡)。沧海桑田(形容世事变迁很大)。桑榆暮景。2. 姓。[更多解释]
枢 [ shū ] 1. 门上的转轴。如 户枢不蠹。2. 重要的或中心的部分,起决定性作用的部分。如 枢纽。中枢。[更多解释]
shū niǔ
cāng sāng
sāng láng láng
cāng hăi sāng tián
băo jīng cāng sāng
zhǐ sāng mà huái
hù shū bù dù
sāng ná yù
zhōng shū shén jīng
mò sāng bǐ kè găng
gāo jí shén jīng zhōng shū
mò sāng bǐ kè hăi xiá
mò sāng bǐ kè nuăn liú
zhǐ sāng shù mà huái shù
dān jiāng kǒu shuǐ lì shū niǔ
gé zhōu bà shuǐ lì shū niǔ
tài yáng zhào zài sāng gān hé shàng
liú shuǐ bù fǔ , hù shū bù dù
liú shuǐ bù fǔ , hù shū bù lóu
shī zhī dōng yú , shōu zhī sāng yú
sāng yú zhī guāng , lǐ wú yuăn zhào
sāng yè
jiāo tōng shū niǔ
sāng shèn
chái sāng lìng
sāng má
mò sāng bǐ kè
tăn sāng ní yà
cán sāng
fú sāng
sāng yuán
shū jī zhǔ jiào
zhōng shū
sāng cán
sāng zǐ
sāng tián
sāng běn
sāng bǐ
sāng cāng
sāng chā
sāng chén
sāng chóng
sāng chóu
sāng dù
sāng é
sāng ěr
sāng fén
sāng ér
sāng fēng
sāng fù
sāng fǔ
sāng gài
sāng gān
sāng gēn
sāng gōng
桑枢的拼音是:sāng shū点击 图标播放桑枢的发音。