古文与籀文的并称。
古文与籀文的合称。
引 《魏书·卷九一·术艺传·江式传》:「而案偶章句,隐别古籀奇惑之字。」
古 [ gǔ ] 1. 时代久远的,过去的,与“今”相对。如 古代。古稀(人七十岁的代称,源于杜甫《曲江》“人生七十古来稀”)。古典。古风。古训。古道(a.指古代的道理;b.古朴;c.古老的道路)。2. 古体诗的简称。如 五古(五言古诗)。七古(七言古诗)。3. 姓。[更多解释]
籀 [ zhòu ] 1. 〔~文〕汉字的一种字体。春秋战国时流行于秦国,今存石鼓文是其代表。亦称“大篆”。2. 阅读。如 籀读(读书)。籀绎(阅读并理出文章的脉络)。[更多解释]
gǔ dài
měng gǔ
gǔ rén
kăo gǔ
míng shèng gǔ jì
gǔ guó
gǔ jì
gǔ jí
yuăn gǔ
gǔ dū
gǔ dǒng
gǔ lăo
gèn gǔ
gǔ diăn
gǔ guài
gǔ jīn
qiān gǔ
gǔ pǔ
gǔ jiù
wàn gǔ
gǔ bā
zhōng gǔ
gǔ wăng jīn lái
gǔ sè gǔ xiāng
qián wú gǔ rén
zì gǔ
gǔ lái
gǔ là là
gǔ lǔ lǔ
lăo gǔ dǒng
lăo gǔ băn
gǔ wéi jīn yòng
xī qí gǔ guài
wàn gǔ cháng qīng
gǔ yǐ yǒu zhī
rén xīn bù gǔ
gǔ dào rè cháng
diāo zuān gǔ guài
bó gǔ tōng jīn
míng chuí qiān gǔ
jiè gǔ fěng jīn
wàn gǔ liú fāng
zì wǒ zuò gǔ
zhèn gǔ shuò jīn
hòu gǔ bó jīn
gǔ lù lù
gǔ tū tū
gǔ dū dōu
yìng gǔ gǔ
gǔ gǔ guài guài
bù gǔ bù jīn
bù jīn bù gǔ
gèn gǔ gèn jīn
gǔ mào gǔ xīn
gǔ lí gǔ guài
gǔ qiāng gǔ diào
jīn yuè gǔ yuè
ruăn gǔ nāng nang
gǔ lǐ gǔ guài
gǔ jǐng wú bō
古籀的拼音是:gǔ zhòu点击 图标播放古籀的发音。