两条绶带。唐代五品以上官员朝服所佩。
两条绶带。 唐 代五品以上官员朝服所佩。参阅《旧唐书·舆服志》、《新唐书·车服志》。
引 唐•皇甫曾 《国子柳博士兼领太常博士辄申贺赠》诗:“朝衣辨色处,双綬更宜看。”唐•李贺 《感讽》诗:“我待紆双綬,遗我星星髮。”唐•刘禹锡 《奉和淮南李相公早秋即事寄成都武相公》:“步嫌双綬重,梦入九城偏。”
双 [ shuāng ] 1. 两个,一对。如 一双鞋。双杠。双重( chǒng )。双方。双管齐下。双豆塞聪(耳被堵塞,一无所闻)。双瞳剪水(形容眼珠的清澈)。智勇双全。盖世无双。2. 偶,与“单”相对。如 双数。双号。3. 加倍的。如 双料。双份。4. 姓。[更多解释]
绶 [ shòu ] 1. 一种丝质带子,古代常用来拴在印纽上,后用来拴勋章。如 印绶。绶带。[更多解释]
shuāng fāng
shuāng dă
shuāng yíng
shuāng biān
shuāng chóng
shuāng shuāng
wú shuāng
shuāng quán
shuāng liào
shuāng shēng
chéng shuāng
jǔ shì wú shuāng
yī shuāng
shuāng guăn qí xià
shuāng xǐ lín mén
zhì yǒng shuāng quán
yī jiàn shuāng diāo
yī yǔ shuāng guān
wén wǔ shuāng quán
fú wú shuāng zhì
zhí shuāng shuāng
chéng shuāng chéng duì
ná jiān ná shuāng
shuāng sù shuāng fēi
shuāng qī shuāng sù
zhuō jiān zhuō shuāng
gài shì wú shuāng
shuāng shǒu
shuāng xiū rì
shuāng bāo tāi
shuāng rèn jiàn
shuāng rén wǔ
shuāng rén chuáng
shuāng yăn pí
shuāng zhí gōng
shuāng guǐ zhì
shuāng yuè kān
shuāng guān yǔ
shuāng jì dào
shuāng shēng zǐ
shuāng yăng shuǐ
shuāng huáng guăn
shuāng xué wèi
shuāng jiān tiāo
chàng shuāng huáng
shuāng chóng guó jí
shuāng băi fāng zhēn
shuāng chóng rén gé
shuāng fǔ fá gū shù
lǐ shuāng shuāng xiăo zhuàn
shuāng èr cì fāng chéng
shuāng zǐ yè zhí wù
shuāng dòng lì dà kè chē
yī mă bù kuà shuāng ān
shuāng jí xíng jí chéng diàn lù
fú wú shuāng zhì , huò bù dān xíng
shuāng shuǐ nèi lěng qì lún fā diàn jī
shuāng qīn
shuāng zhū
shuāng gàng
双绶的拼音是:shuāng shòu点击 图标播放双绶的发音。