木工;工匠。
引 《庄子·逍遥游》:“吾有大树,人谓之樗。其大本臃肿而不中绳墨,其小枝卷曲而不中规矩,立之涂,匠者不顾。”南朝 梁 任昉 《齐竟陵文宣王行状》:“先是震于外寝,匠者以为不祥,将加治葺。”
匠 [ jiàng ] 1. 有手艺的人。如 匠人。木匠。画匠。能工巧匠。2. 灵巧,巧妙。如 独具匠心。3. 具有某一方面熟练技能,但平庸板滞,缺乏独到之处。如 匠气。[更多解释]
者 [ zhě ] 1. 用在名词、动词、形容词、数词、词组后,并与其相结合,指人、指事、指物、指时等。如 读者。作者。二者必居其一。来者。2. 助词,表示语气停顿并构成判断句的句式。如 陈胜者,阳城人也。3. 这,此(多用在古诗词曲中)如 者个。者回。者番。者边走。[更多解释]
zuò zhě
jì zhě
dú zhě
xué zhě
huàn zhě
bǐ zhě
huò zhě
qián zhě
biān zhě
dú jù jiàng xīn
shǐ zhě
bié jù jiàng xīn
mù jiàng
ruò zhě
yì zhě
zhăng zhě
tiě jiàng
gōng jiàng
shǐ zuò yǒng zhě
zài zhě
jiăo jiăo zhě
néng gōng qiăo jiàng
jiàng xīn dú yùn
lái zhě bù jù
zhī hū zhě yě
páng guān zhě qīng
yán zhě wú zuì
néng zhě duō láo
guān zhě rú dǔ
zhě zhě
chī chī zhě
jiāo jiāo zhě
lú lú jiàng
máo máo jiàng
zhě zhě qiān qiān
chī chī zhě mín
luò luò dà zhě
rén zhě néng rén
yǒng zhě bù jù
yǒu zhì zhě shì jìng chéng
ròu shí zhě bǐ
hòu zhě
sǐ zhě
láo dòng zhě
biān zhě àn
dì sān zhě
mù jī zhě
xìng cún zhě
zhí mín zhě
xiān xíng zhě
wú chăn zhě
ní shuǐ jiàng
dú cái zhě
ní wă jiàng
tuò huāng zhě
jiào shū jiàng
xiăo lú jiàng
gēng zhě yǒu qí tián
dà zhě wéi dòng liáng
jì zhě zhāo dài huì
匠者的拼音是:jiàng zhě点击 图标播放匠者的发音。