难得的贤士。
引 晋•常璩 《华阳国志·后贤志·侯馥》:“实西土之珍彦,圣 晋 之多士也。”
珍 [ zhēn ] 1. 珠玉等宝物。如 珍宝。珍珠。奇珍异宝。席珍待聘(“席珍”,坐席上的宝石,喻怀才待用)。2. 宝贵的,贵重的。如 珍贵。珍奇。珍稀。珍闻。珍玩(贵重的供赏玩的东西)。3. 重视,爱惜。如 珍视。珍爱。珍重( zhòng )。珍存。珍藏( cáng )。4. 精美的食物。如 珍羞(亦作“珍馐”)。八珍。[更多解释]
彦 [ yàn ] 1. 古代指有才学、德行的人。如 俊彦。彦士。[更多解释]
zhēn zhū
zhēn pǐn
zhēn xī
zhēn shì
zhēn cáng
zhēn ài
zhēn guì
xiù zhēn
zhēn qí
bì zhǒu zì zhēn
rú shǔ jiā zhēn
shān zhēn hăi wèi
zhēn qín yì shòu
qí zhēn yì băo
xiù zhēn běn
xiě shēng zhēn qín tú
zhēn zhū găng shì jiàn
zhēn zhū qiáo căn àn
wǔ yīng diàn jù zhēn băn shū
zhēn băo dăo zì wèi făn jī zhàn
zhēn wèi
gōng zì zhēn
zhēn băo
lǐ shí zhēn
zhēn zhòng
zhēn zhū găng
zhēn qín
zhōu bāng yàn
lǔ yàn zhōu
zhăng shàng zhēn
zhēn wán
cháo yàn
zhēn xiū
zhēn měi
jí zhēn
bì săo zì zhēn
mí zú zhēn guì
xī yàn
zhēn wén
cái yàn
shuò yàn
zhēn shè
zhēn sè
jiā zhēn
mào yàn
zhēn dí
zhēn bì
péng jiā zhēn
péng yàn jiān
yīng yàn
xī shì zhī zhēn
xī shì zhēn băo
zhēn yì
qí zhēn
zhēn qín qí shòu
zhēn běn
xí zhēn dài pìn
yàn zhé
珍彦的拼音是:zhēn yàn点击 图标播放珍彦的发音。