茂密;茂密之处,借指栖息之所。
形容丰富多采。
引 《南史·王藻传》:“伏愿天慈照察,特赐蠲停,使燕雀微群,得保丛蔚,蠢物怜生,自己弥篤。”清•陈田 《明诗纪事丙籤·李东阳》:“至於西涯,则今之积水潭无疑。潭即水关,在诸河极西,林木丛蔚,水石清幽。”朱自清 《中国歌谣·歌谣的起源与发展》:“岩高三十丈,林木丛蔚。”
引 姚华 《论文后编·目录中》:“於是 李 杜 歌行, 元•白 唱和,序事丛蔚,万物雄伟,小者十餘韵,大者百餘,皆用赋为诗, 汉 人所未有。”
丛 [ cóng ] 1. 聚集,许多事物凑在一起。如 丛生。丛聚。丛密。2. 聚在一起的(人或物)如 人丛。草丛。丛刊。为丛驱雀(喻不善于团结人,把可以依靠的力量赶到敌人方面去)。丛祠。3. 姓。[更多解释]
蔚 [ wèi ] 1. 茂盛,荟聚,盛大。如 蔚然成风。蔚为大观。蔚蓝(晴朗天空的颜色)。2. 文采华丽。如 云蒸霞蔚。蔚 [ yù ] [更多解释]
wèi rán chéng fēng
cóng shū
cóng lín
căo cóng
cóng shēng
wèi lán
wèi wéi dà guān
yún zhēng xiá wèi
cóng cóng
yù yù
hēi cóng cóng
mì cóng cóng
nào cóng cóng
yù cóng cóng
lí lí wèi wèi
mì mì cóng cóng
zhēn zhēn cóng jí
wèi cóng qū què
wèi wéi zhuàng guān
tiáo xī yú yǐn cóng huà
zhōng guó cóng shū zōng lù
wèi yuān qū yú , wèi cóng qū què
cóng kān
shù cóng
tán cóng
cóng tán
dù cóng
yún xīng xiá wèi
chōng wèi
guàn cóng
guàn mù cóng
cóng zàng
huā cóng
cóng shī
yōu wèi
cóng yàn
cóng zhòng
cóng zhǒng
rén cóng
cóng măng
yăo wèi
qún cóng
fāng cóng
bá cóng
cóng cán
huì wèi
cóng shān
cóng jí
cóng zá
cóng cù
yù wèi
yì wèi
lín cóng
wèi rán
bǐng wèi
wèi bǐng
bá cóng chū lèi
bīn wèi
cōng wèi
yàn cóng
丛蔚的拼音是:cóng wèi点击 图标播放丛蔚的发音。