灾祸的开端。
引 《三国志·魏志·袁绍传》:“出长子 谭 为 青州,沮授 諫 绍 必为祸始, 绍 不听。”明•夏完淳 《大哀赋》序:“追原祸始,几及千言。”
祸 [ huò ] 1. 灾殃,苦难。如 祸殃。祸害。祸患。祸根。祸端。祸首。祸事。战祸。惹祸。祸从口出。祸起萧墙(“萧墙”是照壁,意思是祸事发生在家里,喻内部发生祸乱)。2. 危害,使受灾殃。如 祸国殃民。[更多解释]
始 [ shǐ ] 1. 起头,最初,与“终”相对。如 开始。始终。始祖。始创。周而复始。2. 才,刚才。如 方始。始悟(才觉悟到)。春蚕到死丝方尽,蜡炬成灰泪始干。[更多解释]
kāi shǐ
shàn shǐ shàn zhōng
zuì kuí huò shǒu
yī shǐ
chē huò
xìng zāi lè huò
huò bù dān xíng
qǐ shǐ
huò hài
yuán shǐ
chū shǐ
zì shǐ zhì zhōng
shǐ zhōng bù yú
shǐ zhōng rú yī
shǐ zhōng
shǐ zuò yǒng zhě
tiān zāi rén huò
huò guó yāng mín
zhōu ér fù shǐ
shā shēn zhī huò
yīn huò dé fú
yǒu shǐ yǒu zhōng
fēi lái hèng huò
huò cóng tiān jiàng
yǒu shǐ wú zhōng
huò qǐ xiāo qiáng
xià chē yī shǐ
quán shǐ quán zhōng
wú shǐ wú zhōng
yǒu shǐ yǒu zú
shèn shǐ shèn zhōng
zì shǐ zì zhōng
shén zuò huò zuò
bāo cáng huò xīn
jià huò yú rén
chuàng shǐ rén
yuán shǐ lín
shǐ fā zhàn
yuán shǐ shè huì
shǐ liào bù jí
yuán shǐ jī lèi
dàn xī huò fú
huò cóng tiān shàng lái
qī xián fū huò shăo
huò shēng yú xiān xiān
qiān lǐ shǐ zú xià
shǐ yuàn bù jí cǐ
huò mò dà yú qīng dí
zī běn yuán shǐ jī léi
huò fú wú mén rén zì zhào
qín shǐ huáng líng bīng mă yǒng
rén shēng shí zì yōu huàn shǐ
fú bù chóng zhì , huò bì chóng lái
huò cóng kǒu chū , bìng cóng kǒu rù
huò cóng kǒu chū , huàn cóng kǒu rù
bìng cóng kǒu rù , huò cóng kǒu chū
bù wéi fú xiān , bù wéi huò shǐ
fú wú shuāng zhì , huò bù dān xíng
huò fú wú mén , wéi rén suǒ zhào
huò huàn
祸始的拼音是:huò shǐ点击 图标播放祸始的发音。