横持长矛。指从军或习武。
形容气概豪迈。
引 《南齐书·垣荣祖传》:“若 曹操、曹丕 上马横槊,下马谈论,此於天下可不负饮食矣。”宋•辛弃疾 《念奴娇·双陆和陈仁和韵》词:“少年横槊,气凭陵、酒圣诗豪餘事。”明•孙仁孺 《东郭记·为将军》:“横槊翩翩,年来竹枝长不按,蛇已变龙看,男儿真不凡。”柳亚子 《南社会于虎丘》诗:“莫笑过江典午鯽,岂无横槊 建安 才。”
形容气概豪迈。参见“横槊赋诗”。
引 明•文徵明 《夜坐闻雨有怀子畏次韵奉简》:“用世已销横槊气,谋身未办买山钱。”清•王士禛 《渔洋诗话》卷上:“﹝ 彭而述 ﹞诗多军中之作。如‘战垒荒城 蒙 段 外,华风边月 汉•唐 年’……此例数十句,皆有磨盾横槊之风。”
横 [ héng ] 1. 跟地面平行的,与“竖”、“直”相对。如 横梁。横楣。横额。横幅。横批。横披(长条形横幅字画)。横匾。横标。横空。2. 左右向的,跟目视方向垂直的,与“竖”、“直”、“纵”相对。如 横写。横排。横向。横斜。纵横。3. 地理学上指东西向的:与“纵”相对:~贯东西。横 [ hèng ] 1. 凶暴,不讲理;蛮~。强~。~暴。~蛮。2. 意外的,不寻常的。如 横财。横祸。横事。横死。[更多解释]
槊 [ shuò ] 1. 长矛,古代的一种兵器:“横~赋诗”。[更多解释]
cái huá héng yì
héng fú
héng xíng
héng kuà
héng dù
héng qī shù bā
zòng héng
héng xiàng
mán hèng
héng shēng
jiāo hèng
zhuān hèng
héng jiā
hèng bào
qiáng hèng
miào qù héng shēng
lăo qì héng qiū
zòng héng jiāo cuò
lăo lèi zòng héng
héng chōng zhí zhuàng
héng xíng bà dào
xuè ròu héng fēi
zòng héng băi hé
zòng héng chí chěng
shī héng biàn yě
héng zhēng bào liăn
héng xíng wú jì
cāng hăi héng liú
fēi lái hèng huò
zhuān hèng bá hù
héng tăng shù wò
héng shēng zhī jié
héng méi nù mù
héng méi shù mù
héng héng shí shí
héng tóu héng năo
héng shuō shù shuō
héng săo qiān jūn
héng xíng bù fă
héng méi shù yăn
héng xíng tiān xià
mán hèng wú lǐ
héng jiā zhǐ zé
héng duàn miàn
fā héng cái
rén xíng héng dào
hé zòng lián héng
héng méi lěng duì
qiān mò zòng héng
rén xíng héng dào xiàn
héng méi máo shù yăn jīng
héng bù niān shù bù tái
héng tiāo bí zi shù tiāo yăn
héng căo bù dòng , shù căo bù ná
héng căo bù ná , shù căo bù niān
héng căo bù niān , shù căo bù dòng
héng zhēn bù niān , shù xiàn bù dòng
shī héng biàn yě , xuè liú chéng hé
héng juàn
héng guàn
横槊的拼音是:héng shuò点击 图标播放横槊的发音。