夸耀争竞。
引 宋•范仲淹 《宋故太子宾客谢公神道碑铭》:“人必夸竞,我休而静,其道迺胜。”夸耀、竞争。 《后汉书·梁冀传》:“冀 乃大起第舍,而 寿 亦对街为宅,殫极土木,互相夸竞。”《隋书·长孙晟传》:“宣帝 时, 突厥 摄图 请婚于 周,以 赵王 招 女妻之。然 周 与 摄图 各相夸竞,妙选驍勇充使者,因遣 晟 副 汝南公 宇文神庆 送 千金公主 至其牙。”唐•杨於陵 《祭权相公文》:“将所以惩止夸竞,仪刑搢绅。”
夸 [ kuā ] 1. 说大话,自吹。如 夸口。夸张。夸耀。夸嘴(夸口)。浮夸。夸夸其谈。2. 用话奖励,赞扬。如 夸赞。夸许。3. 奢侈:“贵而不为~”。[更多解释]
竞 [ jìng ] 1. 比赛,互相争胜。如 竞争。竞赛。竞技。竞选。[更多解释]
jìng jì
kuā zhāng
jìng zhēng
jìng sài
jìng xuăn
kuā dà
jìng xiāng
kuā jiăng
jìng biāo
fú kuā
xū kuā
kuā tuō
kuā tè
kuā kuā qí tán
kuā dà qí cí
zì mài zì kuā
jìng jìng
kuā kuā ér tán
bù jìng bù qiú
kuā fù zhuī rì
kuā hăi kǒu
jìng zhēng jī zhì
zì yóu jìng zhēng
bù zhèng dāng jìng zhēng
tǐ yù yùn dòng jìng sài zhì dù
zì kuā
kuā kǒu
yùn dòng jìng sài
kuā dà kǒu
jìng cāi
jìng pāi
jìng jì tǐ cāo
jìng zǒu
kuā xià hăi kǒu
kuā hăo
jīn kuā
jìng măi
bēn jìng
jìng jià
jìng dù
jìng zhú
wù jìng tiān zé
shēng cún jìng zhēng
kuā kè
jìng quàn
kuā yào
chăn jìng
zhēng jìng
kuā fù zhú rì
kuā zàn
xiāng jìng
jìng fā
jìng dá
xiāo jìng
fēn jìng
kuā qiào
jìng mài
kuā jiāo
qū jìng
夸竞的拼音是:kuā jìng点击 图标播放夸竞的发音。