旷远貌。暗昧不明貌。茫然自失貌。
旷远貌。
引 《文选·王褒<洞箫赋>》:“弥望儻莽,联延旷盪,又足乐乎,其敞闲也。”李善 注:“儻莽、旷盪,宽广之貌。”清•钱谦益 《<黄陶庵先生全集>序》:“是故盘行隐深,弥望儻莽,重巖增起,波澜灝溔,使人可仰而不可跂者, 高阳 之文也。”
暗昧不明貌。
引 三国 魏 阮籍 《清思赋》:“时儻莽而阴曀兮,忽不识乎旧宇。”
茫然自失貌。
引 《庄子·天地》“怊乎若婴儿之失其母也,儻乎若行而失其道也” 唐•成玄英 疏:“夫婴儿失母,心怊悵而无所依;行李迷途,神儻莽而无所据。”
傥 [ tǎng ] 1. 同“倘” 。2. 〔倜~〕见“倜”。3. 失意:“文侯~然,终日不言”。[更多解释]
莽 [ mǎng ] 1. 草,密生的草。如 莽原。草莽。2. 广大,辽阔。如 莽苍。莽莽(a.形容原野辽阔,无边无际;b.形容草木茂盛)。3. 古书上指一种短节竹。4. 粗鲁,冒失。如 莽汉。莽撞。鲁莽。5. 姓。[更多解释]
tì tăng
măng măng
lǔ măng
măng zhuàng
cāng măng
fēng liú tì tăng
căo măng yīng xióng
tăng tăng
măng cāng cāng
măng dàng dàng
yāng măng măng
măng măng guăng guăng
măng măng dàng dàng
măng măng cāng cāng
măng măng mò mò
căo măng
wáng măng
măng hàn
guàn măng
tăng ruò
lín măng
cóng măng
xīn măng
măng máng
măng yuán
cū măng
măng cāng
măng căo
măng dàng
măng duó
măng hàng
măng fū
măng làng
măng lín
măng lǔ
măng mì
măng rán
măng miăo
măng shì
măng yăng
măng yāng
măng tiào
cài măng
ā măng
cháng măng
fú măng
dǒu măng
dăng măng
gāo măng
gěng măng
hāo măng
hào măng
huì măng
hú măng
kuàng măng
傥莽的拼音是:tăng măng点击 图标播放傥莽的发音。