婢女;小妾。
引 《国语·郑语》:“府之童妾,未既齓而遭之,既笄而孕。”《史记·周本纪》:“褒 人有罪,请入童妾所弃女子者於王以赎罪。”明•方孝孺 《借竹轩记》:“第宅,传舍也;童妾,赘疣也;轩冕,倘来也。”
童 [ tóng ] 1. 小孩子。如 儿童。童工。童谣。童话。童心。童趣。童真。2. 旧时未成年的仆人。如 书童儿。3. 没有结婚的。如 童男。童女。童贞。4. 未长成的。如 童牛(没长角的小牛)。5. 秃。如 童山。头童(喻人秃顶,如“童童齿豁”)。6. 古同“瞳”,瞳孔。7. 姓。[更多解释]
妾 [ qiè ] 1. 旧时男人娶的小老婆。2. 谦辞,旧时女人自称。如 妾身。贱妾。[更多解释]
ér tóng
tóng nián
tóng huà
făn lăo huán tóng
hè fà tóng yán
qiè shēn
jīn tóng yù nǚ
tóng sǒu wú qī
tóng tóng
tóng nán tóng nǚ
xiān tóng xiān nǚ
tóng shān zhuó zhuó
ér tóng jié
ér tóng jù
tóng yăng xí
ér tóng tuán
guó jì ér tóng jié
ér tóng fú lì yuàn
ér tóng wén huà gōng
ér tóng xīn lǐ xué
jùn mă huàn xiăo qiè
liù yī ér tóng jié
pū qiè wéi què shǔ
ér tóng fú lì shì yè
ruò zhì ér tóng jiào yù
liù yī guó jì ér tóng jié
gòng chăn zhǔ yì ér tóng tuán
zhōng guó shào nián ér tóng duì
cán jí ér tóng kāng fù zhōng xīn
tóng gōng
wán tóng
tóng zǐ
nà qiè
shén tóng
jī qiè
shì qiè
mă tóng
tóng ér
hái tóng
tóng zhuāng
yòu tóng
tóng zǐ jūn
ér tóng wén xué
xiān tóng
mù tóng
gē tóng
xiăo tóng
tóng qù
tóng yáo
tóng xīn
tóng méng
ér tóng lè yuán
jiā tóng
tóng shēng
tóng nán
tóng zhēn
tóng nǚ
zhuó zhuó tóng shān
shū tóng
童妾的拼音是:tóng qiè点击 图标播放童妾的发音。