逃亡的罪人。
引 《汉书·田儋传》:“横 始与 汉王 俱南面称孤,今 汉王 为天子,而 横 乃为亡虏,北面事之,其媿固已甚矣。”三国 魏 阮籍 《采薪者歌》:“留侯 起亡虏,威武赫荒夷。”
亡 [ wáng ] 1. 逃。如 逃亡。流亡。2. 失去。如 亡佚。亡羊补牢。3. 死。如 伤亡。死亡。4. 灭。如 灭亡。亡国奴。救亡。兴亡。亡 [ wú ] 1. 古同“无”,没有。[更多解释]
虏 [ lǔ ] 1. 俘获。如 虏获。俘虏。(➊打仗时捉住敌人;➋打仗时捉住的敌人)。2. 俘获的人。3. 中国古代对北方外族的贬称。[更多解释]
wáng yáng bǔ láo
shāng wáng
fú lǔ
sǐ wáng
miè wáng
wáng guó
liú wáng
xiāo wáng
táo wáng
zhèn wáng
cún wáng
wēi wáng
wáng mìng
jiā pò rén wáng
wáng guó nú
shēng sǐ cún wáng
míng cún shí wáng
jiù wáng tú cún
wáng mìng zhī tú
guó pò jiā wáng
chún wáng chǐ hán
ruò cún ruò wáng
sān hù wáng qín
sǐ wáng lǜ
sǐ wáng xiàn
năo sǐ wáng
wèi wáng rén
shàn sǐ zhě bù wáng
kàng rì jiù wáng yùn dòng
shùn wǒ zhě chāng , nì wǒ zhě wáng
tiān xià xīng wáng , pǐ fū yǒu zé
rén zhī yún wáng , bāng guó tiăn cuì
shùn dé zhě chāng , nì dé zhě wáng
shùn dào zhě chāng , nì dé zhě wáng
shùn tiān zhě cún , nì tiān zhě wáng
shùn tiān zhě chāng , nì tiān zhě wáng
shùn zhī zhě chāng , nì zhī zhě wáng
shùn zhī zhě xīng , nì zhī zhě wáng
xīng wáng
shēn wáng
zhēng lǔ tíng
jiù wáng
shuāi wáng
zì qǔ miè wáng
wáng bā
wáng shēn
fù wáng
wáng dì
wáng gù
dá lǔ
wáng líng
qín lǔ
zhēng lǔ
wáng rén
hú lǔ
wáng yì
wáng zhě
yǒu wáng
tiān wáng
亡虏的拼音是:wáng lǔ点击 图标播放亡虏的发音。