南朝宋刘敬叔《异苑》卷三:“苻坚为慕容冲所袭,坚驰騧马,堕而落涧,追兵几及,计无由出。马即踟蹰,临涧垂鞍与坚。坚不能及,马又跪而授焉,坚援之,得登岸而走庐江。”清周亮工《书影》卷十述此事作“垂缰”,引李子田曰:“马有垂缰之恩始此。”古诗文中常用作报恩的典故。
南朝•宋 刘敬叔 《异苑》卷三:“苻坚 为 慕容冲 所袭, 坚 驰騧马,堕而落涧,追兵几及,计无由出。马即踟蹰,临涧垂鞍与 坚。
引 坚 不能及,马又跪而授焉, 坚 援之,得登岸而走 庐江。”清•周亮工 《书影》卷十述此事作“垂韁”,引 李子田 曰:“马有垂韁之恩始此。”古诗文中常用作报恩的典故。 前蜀 韦庄 《和郑拾遗秋日感事》:“但闻争曳组,詎见学垂韁。”元•孟汉卿 《魔合罗》第四折:“想当日狗有展草之恩,马有垂韁之报。禽兽尚然如此,何况你乎!”明 《杀狗记·拒绝乔人》:“常言狗有溼草义,马有垂韁志。”
垂 [ chuí ] 1. 东西一头挂下。如 垂杨柳。垂钓。垂直。垂线。垂手(①表示容易;②表示恭敬)。垂泪。垂髫(头发下垂,指儿童)。垂头丧气。2. 敬辞,用于别人(多是长辈或上级)对自己的行动。如 垂爱。垂怜。垂询。3. 传下去,传留后世。如 垂范。永垂不朽。4. 接近,快要。如 垂危。垂老。垂成。功败垂成。[更多解释]
缰 [ jiāng ] 1. 拴牲口的绳子。如 缰绳。脱缰。信马由缰。[更多解释]
yǒng chuí bù xiǔ
chuí wēi
chuí zhí
xià chuí
chuí tóu sàng qì
chuí sǐ zhēng zhá
míng chuí qīng shǐ
xìn mă yóu jiāng
gōng bài chuí chéng
chuí lián tīng zhèng
chuí mù zhī nián
míng chuí qiān gǔ
chuí chuí
ruăn chuí chuí
chuí xián yù dī
chuí zhí xiàn
chuí xián sān chǐ
chuí sǐ de shī zi
chuí zhí píng fēn xiàn
jiā lěi qiān jīn , zuò bù chuí táng
chuí chì
chuí guà
chuí xián
chuí sǐ
chuí tiáo
chuí diào
chuí niàn
jiāng shéng
chuí liǔ
ěr chuí
chuí mù
chuí lăo
dī chuí
chuí tǐ
chuí shǒu
chuí lèi
chuí qīng
chuí luò
chuí fàn
chuí xún
xuán chuí
chuí chéng
dăo chuí
chuí xiàn
qiān chuí xiàn
chuí ài
chuí sì
chuí lián
chuí wèn
gōng chuí zhú bó
zuǒ chuí
chuí jiè
chuí yù
chuí gào
chuí zhī
tuō jiāng
pī chuí
垂缰的拼音是:chuí jiāng点击 图标播放垂缰的发音。