也称制举。指皇帝亲自在殿廷考试录用人才。
也称制举。指皇帝亲自在殿廷考试录用人才。参见“制举”。
引 宋•龚明之 《中吴纪闻·陈龙图使高丽》:“陈睦,字 子雍 …… 治平 中,詔举馆阁才行之士。”清•恽敬 《赠光禄大夫陈公神道碑铭》:“后詔举经学,亦固辞。”康有为 《上清帝第二书》:“伏读 世祖章皇帝 圣训,屡詔举天下之才,下至山林隐逸,举贡监生,佐贰杂职,皆引见擢用。”
诏 [ zhào ] 1. 告诉,告诫。如 为人父者,必能诏其子。2. 帝王所发的文书命令。如 诏书。诏令。诏谕。奉诏。遗诏。[更多解释]
举 [ jǔ ] 1. 向上抬,向上托。如 举头。举手。举重。举棋不定。2. 动作行为。如 举止。轻而易举。3. 发起,兴办。如 举义。举办。创举。4. 提出。如 举要。举例。5. 推选,推荐。如 推举。荐举。6. 全。如 举国。举世。举家。7. 古代指科举取士。如 科举。举人。一举成名。8. 攻克:“一战而~鄢、郢”。[更多解释]
jǔ cuò
jǔ yī făn sān
yī jǔ liăng dé
jǔ dòng
yī jǔ
jǔ zhòng
jǔ zhǐ
zhuàng jǔ
chuàng jǔ
jǔ xíng
jǔ bàn
xuăn jǔ
jǔ bào
bìng jǔ
liè jǔ
jiăn jǔ
tuī jǔ
jǔ lì
jǔ zhèng
kē jǔ
jǔ shì
jǔ zú qīng zhòng
qīng ér yì jǔ
bù shèng méi jǔ
duō cǐ yī jǔ
jǔ shì wú shuāng
dà jǔ
jǔ fán
jǔ shì zhǔ mù
jǔ guó shàng xià
jǔ shǒu tóu zú
qīng jǔ wàng dòng
jǔ mù wú qīn
jǔ qí bù dìng
yī jǔ chéng míng
jǔ shǒu zhī láo
bù shí tái jǔ
gāng jǔ mù zhāng
băi jǔ băi jié
băi jǔ băi quán
yī jǔ yī dòng
jǔ bù shèng jǔ
jǔ shì wén míng
xuăn jǔ quán
zhí jiē xuăn jǔ
jǔ bù wéi jiān
jiān jiē xuăn jǔ
yī jǔ shǒu zhī láo
yán kè tí jǔ sī
bèi gào jǔ zhèng zhì dù
huái huā huáng , jǔ zǐ máng
jǔ zuò
jǔ jiā
tái jǔ
jǔ shǒu
jǔ qǐ
zài jǔ
jǔ àn qí méi
méi jǔ
诏举的拼音是:zhào jǔ点击 图标播放诏举的发音。