古代指退休家居的官员。
引 《仪礼·士相见礼》:“凡自称於君,士大夫则曰下臣。宅者在邦则曰市井之臣,在野则曰草莽之臣。”郑玄 注:“宅者,谓致仕者去官而居宅。”贾公彦 疏:“自称於君,以其致仕不在,故指宅而言,故曰宅者,谓致仕者也。”
宅 [ zhái ] 1. 住所,房子(多指较大的)如 住宅。内宅(指住宅内女眷的住处)。宅门。宅邸。宅第。2. 葬地,墓穴。如 宅兆(坟墓的四界)。3. 居住。如 宅心仁厚(居心仁义厚道)。[更多解释]
者 [ zhě ] 1. 用在名词、动词、形容词、数词、词组后,并与其相结合,指人、指事、指物、指时等。如 读者。作者。二者必居其一。来者。2. 助词,表示语气停顿并构成判断句的句式。如 陈胜者,阳城人也。3. 这,此(多用在古诗词曲中)如 者个。者回。者番。者边走。[更多解释]
zuò zhě
jì zhě
dú zhě
xué zhě
huàn zhě
bǐ zhě
zhù zhái
huò zhě
qián zhě
biān zhě
shǐ zhě
ruò zhě
yì zhě
zhăng zhě
shǐ zuò yǒng zhě
zài zhě
jiăo jiăo zhě
lái zhě bù jù
zhī hū zhě yě
páng guān zhě qīng
shēn zhái dà yuàn
yán zhě wú zuì
néng zhě duō láo
guān zhě rú dǔ
zhě zhě
chī chī zhě
jiāo jiāo zhě
zhě zhě qiān qiān
chī chī zhě mín
luò luò dà zhě
bǔ zhái bǔ lín
rén zhě néng rén
yǒng zhě bù jù
yǒu zhì zhě shì jìng chéng
ròu shí zhě bǐ
hòu zhě
sǐ zhě
láo dòng zhě
biān zhě àn
dì sān zhě
mù jī zhě
zhái jī dì
xìng cún zhě
zhí mín zhě
xiān xíng zhě
wú chăn zhě
dú cái zhě
tuò huāng zhě
gēng zhě yǒu qí tián
dà zhě wéi dòng liáng
jì zhě zhāo dài huì
léi jí zhě de ài
liú máng wú chăn zhě
páng guān zhě xiào yìng
shàn sǐ zhě bù wáng
shàn zhèn zhě bù zhàn
shào nián piāo bó zhě
shén jīng bìng huàn zhě
shē zhě xīn cháng pín
suǒ yǒu zhě quán yì
宅者的拼音是:zhái zhě点击 图标播放宅者的发音。