犹乡贡。
犹乡贡。参见“乡贡”。
引 唐•杜甫 《奉赠鲜于京兆二十韵》:“学诗犹孺子,乡赋念嘉宾。”仇兆鳌 注:“乡赋,谓乡举。”唐•白行简 《李娃传》:“其父爱而器之曰:‘此吾家千里驹也。’应乡赋秀才举,将行,乃盛其服玩车马之饰。”
乡 [ xiāng ] 1. 泛指城市外的区域。如 乡村。穷乡僻壤。2. 自己生长的地方或祖籍。如 家乡。故乡。乡井。乡里( ➊家庭久居的地方; ➋同乡的人)。乡党(乡里)。乡试。3. 中国行政区划基层单位,属县或县以下的行政区领导。[更多解释]
赋 [ fù ] 1. 旧指田地税。如 田赋。赋税。2. 中国古典文学的一种文体。3. 念诗或作诗。如 登高赋诗。4. 给予,亦特指生成的资质。如 赋予。赋有。天赋。禀赋。5. 古同“敷”,铺陈,分布。[更多解释]
tiān fù
jiā xiāng
xiāng zhèn
chéng xiāng
xiāng cūn
gù xiāng
xiāng qīn
xiāng xià
xiāng lǐ
xiāng zhăng
lăo xiāng
tóng xiāng
xiāng jiān
xiāng tǔ
shuǐ xiāng
shān xiāng
xià xiāng
fù yǔ
bèi jǐng lí xiāng
wēn róu xiāng
xiāng bā lăo
yú mǐ xiāng
qióng xiāng pì răng
yú mǐ zhī xiāng
rù xiāng suí sú
yī jǐn huán xiāng
lí xiāng bèi jǐng
xiāng guī mín yuē
gào lăo huán xiāng
běn xiāng běn tǔ
suí xiāng rù xiāng
zǒu xiāng suí xiāng
xiāng xià rén
huán xiāng tuán
tóng xiāng huì
xiāng xià lăo
dōng xiāng zú
xiăo tóng xiāng
yì guó tā xiāng
tā xiāng yù gù zhī
wú hé yǒu zhī xiāng
bā yuè de xiāng cūn
cì shì jí xié fù
xiāng cūn nǚ jiào shī
fù dé gǔ yuán căo sòng bié
bān shè diào · shào biàn · gāo zǔ huán xiāng
liáng yuán suī hăo , bú shì jiǔ zhù zhī xiāng
yì xiāng
xiāng guó
wàng xiāng
shí xiāng hòu
bǐng fù
nán xiāng
shān xiāng jù biàn
è xiāng jì chéng
xiāng rén
huán xiāng
tā xiāng
xiāng shēn
yuăn xiāng pái
乡赋的拼音是:xiāng fù点击 图标播放乡赋的发音。