亦作“桐圭”。
《史记·晋世家》:“成王与叔虞戏,削桐叶为珪以与叔虞曰:'以此封若。'……于是遂封叔虞于唐。”后以“桐珪”指帝王封拜的符信。
引 《史记·晋世家》:“成王 与 叔虞 戏,削桐叶为珪以与 叔虞 曰:‘以此封若。’……於是遂封 叔虞 於 唐。”后以“桐珪”指帝王封拜的符信。 唐•王勃 《乾元殿颂》序:“桐圭作瑞,凤毛曜丹穴之英;茅壤分维,麟距冠元丘之俊。”圭,一本作“珪”。 唐•许孟容 《享文恭太子庙乐章》:“桐珪早贵,象輅追设。”
桐 [ tóng ] 1. 〔泡( pāo )~〕落叶乔木,叶大,开白色或紫色花,木材可做琴、船、箱等物。2. 〔梧~〕见“梧”。[更多解释]
珪 [ guī ] 1. 同“圭”。[更多解释]
wú tóng yī yè luò
tóng huā
gǒng tóng
wú tóng
tóng yóu
yóu tóng
tóng chéng
tóng chéng pài
ruì guī
pāo tóng
tóng guān
sī tóng
rú guī rú zhāng
wú tóng yǔ
zān guī
tóng jiāng
tán tóng
kū tóng
guī yù
xiān guī
xī guī
yǐ tóng
jiè guī
hú tóng
guī jué
fán tóng
guī jiăo
tóng zǐ
mìng guī
tóng zhú
tóng băi gōng
gū tóng
zhí guī
tóng léi
tóng bù
băo guī
léi tóng
zǔ guī
tóng huá
guī gǒng
guī bì
shǔ tóng
shū tóng
tóng gāo
tóng fèng
tóng fēng
tóng gōng
qīng tóng
tóng xiāng
tóng yè fēng dì
tóng yán săo
bái tóng
guī zhāng
guī zǔ
jiāo tóng
桐珪的拼音是:tóng guī点击 图标播放桐珪的发音。