商贾市侩。
引 唐•朱松 《上李参政书》:“下至衰世,士不復讲明道义之要,而惟势利之徇,乃无以异於贾侩之交手为市。”
图利的商人。
引 宋·朱松〈上李参政书〉:「下至衰世,士不复讲明道义之要,而惟势利之徇,乃无以异于贾侩之交。」
贾 [ gǔ ] 1. 作买卖的人;商人。古时特指设店售货的坐商。如 行商坐贾。2. 卖。如 余勇可贾(比喻还有多余的力量可以使出)。贾 [ jiǎ ] 1. 姓。贾 [ jià ] [更多解释]
侩 [ kuài ] 1. 以拉拢买卖,从中获利为职业的人。如 市侩(亦指唯利是图,庸俗可厌的人)。牙侩(指介绍买卖以取得佣金的中间人)。[更多解释]
fù shāng dà gǔ
yú yǒng kě gǔ
xuàn yù gǔ shí
lā jiă sī tăn rén
lù jiă 、 lì shēng
jiă sī xié
jiă shēng
lù jiă
gǔ hài
jiă sì dào
jiă yì
shì kuài
wén kuài
jiă píng āo
qú táng jiă
zhèng jiă
jiă tián
jiă shāng
shāng gǔ
hăi jiă
dà gǔ
kuài shǐ
gǔ kè
jiă zēng
jiàn jiă
gěng jiă
jiă zhèng
jiă zhōu
jiă fú
bèi jiă
xuàn jiă
jiă xuàn
xié jiă
jiă shēng tì
jiă ér
qū jiă
jiă dăo
méi jiă
jiă mào
lián jiă
jū kuài
jué jiă
zuò gǔ
jiă yú
gǔ rén
shū jiă
fù shāng xù jiă
fù shāng jù gǔ
shàn gǔ
jiă hú
duō cái shàn gǔ
duō qián shàn jiă
xíng gǔ
dài jiă ér gū
dài jiă
chéng jiă
jiă shī
jiă zhí
贾侩的拼音是:gǔ kuài点击 图标播放贾侩的发音。