亦作“绵帛”。
丝绵绢帛的总称。
亦作“緜帛”。丝绵绢帛的总称。
引 《后汉书·董卓传》:“河东 太守 王邑 奉献绵帛,悉赋公卿以下。” 《南史·隐逸传上·朱百年》:“百年 室家素贫,母以冬月亡,衣并无絮,自此不衣緜帛。”
绵 [ mián ] 1. 蚕丝结成的片或团,供絮衣被、装墨盒等用。如 丝绵。绵绸。绵里藏针。2. 像丝绵那样柔软或薄弱。如 绵薄。绵软。绵力。3. 像丝绵那样延续不断。如 绵延。绵联。绵长。绵亘。连绵。4. 性情温和。如 他平时挺绵。[更多解释]
帛 [ bó ] 1. 丝织品的总称。如 布帛。帛书。帛画。化干戈为玉帛(喻变争斗为友善)。竹帛(指书籍)。简蠹帛裂(书坏了)。[更多解释]
mián yán
chán mián
mián mián
lián mián
mián cháng
mián ruăn
ruăn mián mián
lián mián qǐ fú
lián mián bù duàn
mián lǐ zhēn
chán mián fěi cè
mián lǐ cáng zhēn
mián mián mín mín
mián mián bù duàn
mián mián bù jué
mián mián bù xī
mián mián guā dié
cǐ hèn mián mián
fú shòu mián mián
guā dié mián mián
qíng yì mián mián
mián lì bó cái
mă wáng duī yī hào hàn mù bó huà
mián mián bù jué , màn màn nài hé
zhú bó
màn bó
mián gèn
yù bó
mián yáng
hăi mián
mián yáng shì
bó huà
bó shū
mián bái táng
mián bó
cái bó
sī bó
shé bó
mián zhǐ
zhǐ bó
mián lì
bù bó
yán mián
ěr mián
mù mián
zhèng mián
mián lǐ bó cái
gōng chuí zhú bó
fén bó
mián mì
mián chóu
guā mián
fú shòu mián cháng
lián mián bù jué
mián dié
mián ài
mián bèi
绵帛的拼音是:mián bó点击 图标播放绵帛的发音。