古代裁剪成一定规格,用来写字的绢帛。
引 《太平御览》卷六〇五引 晋•王隐 《晋书》:“魏 太和 六年,博士 张揖 上《古今字詁》,其巾部云:‘纸,今帋也,其字从巾。古以縑帛,依书长短随事截绢,枚数重沓,即名幡纸,字从系。’”宋•董逌 《广川书跋》卷十:“古人治纸,要自有法,故以縑帛依旧书长短,随事截之,则为幡纸……自 汉•魏 遗字多用幡纸, 晋•宋 多用麻纸,而 隋 唐•多用经纸。” 余嘉锡 《书册制度补考·糊缝》:“又考 竇泉 《述书赋》自注云:‘ 皇象 写《春秋·哀公上》第二十九卷,其纸每一大幅有一缝线联合之。’盖 皇象 所用必是幡纸,故可用綫缝联,此昔人所未知也。”
幡 [ fān ] 1. 〔~然〕同“翻然”。2. 用竹竿等挑起来直着挂的长条形旗子。[更多解释]
纸 [ zhǐ ] 1. 用植物纤维制成的薄片,作为写画、印刷书报、包装等用。如 纸张。纸币。纸烟。纸上谈兵(喻空谈理论不解决实际问题)。洛阳纸贵(称誉别人的著作)。金迷纸醉。2. 量词,指书信、文件的张数。如 一纸空文。[更多解释]
bào zhǐ
luò yáng zhǐ guì
zhǐ tiáo
jiăn zhǐ
bái zhǐ
tú zhǐ
zhǐ zhāng
zhǐ bì
yuè rán zhǐ shàng
zhǐ shàng tán bīng
bái zhǐ hēi zì
zhǐ lăo hǔ
gù zhǐ duī
yī zhǐ kōng wén
zhǐ zuì jīn mí
fān rán huǐ wù
piàn zhǐ zhī zì
fān fān
jīn mí zhǐ zuì
wèi shēng zhǐ
xīn wén zhǐ
niú pí zhǐ
cān jīn zhǐ
zì zhǐ lǒu
tóng băn zhǐ
yìng zhǐ băn
bō lí zhǐ
huáng biăo zhǐ
fù xiě zhǐ
máo biān zhǐ
fù yìn zhǐ
mă fèn zhǐ
dào lín zhǐ
bái bào zhǐ
miàn jīn zhǐ
xī mò zhǐ
yáng pí zhǐ
zhǐ bāo bú zhù huǒ
jìng diàn fù yìn zhǐ
jīn sù shān cáng jīng zhǐ
shàn shū bù zé zhǐ bǐ
zhǐ lǐ bāo bú zhù huǒ
xiù cái rén qíng zhǐ bàn zhāng
lăo tiān gé bù liăo yī céng zhǐ
zhuàng zhǐ
zhǐ yān
huáng zhǐ
zào zhǐ
zhǐ qián
zhǐ mò
yī zhǐ
táng zhǐ
bì zhǐ
xìn zhǐ
xuān zhǐ
găo zhǐ
zhǐ jīn
zhǐ jiāng
shāo zhǐ
zhǐ pái
幡纸的拼音是:fān zhǐ点击 图标播放幡纸的发音。