同“登极”。
引 唐•长孙无忌 《进律疏表》:“体国经野,御辨登枢。”王长卿 注:“北极为天枢,居其所而众星拱之,人君之象。故人君即位曰登极,亦曰登枢。”唐•陈子昂 《为赤县父老劝封禅表》:“惟陛下应天受命,握纪登枢,包括乾坤之灵,亭毒神明之化。”
登 [ dēng ] 1. 上,升。如 登山。登车。登门。登天。登台。登场( chǎng )。登高。登攀。登临。登科。登程。登堂入室。2. 踩,践踏,脚向下用力。如 登踏。踢登。3. 记载。如 登记。登报。登载。4. 谷物成熟。如 登岁(丰年)。五谷丰登。5. 立刻。如 登时。“登即相许和,便可作婚姻。”6. 进。如 登崇(进用推崇)。7. 方言,穿。如 登上靴子。[更多解释]
枢 [ shū ] 1. 门上的转轴。如 户枢不蠹。2. 重要的或中心的部分,起决定性作用的部分。如 枢纽。中枢。[更多解释]
dēng shān
shū niǔ
dēng jì
kān dēng
pān dēng
dēng lù
dēng tái
fěn mò dēng chăng
dēng mén
dēng zăi
dēng chăng
dēng gāo
mó dēng
dēng fēng zào jí
wǔ gǔ fēng dēng
dēng dēng
dēng dīng
gé dēng
gē dēng dēng
kē dēng dēng
dá là lēng dēng
jié zú xiān dēng
yī bù dēng tiān
hù shū bù dù
bù dēng dēng
dāi dēng dēng
gé dēng dēng
huáng dēng dēng
măn dēng dēng
shă dēng dēng
măn măn dēng dēng
dēng dēng dǔ dǔ
bù bù dēng gāo
dēng shǒu dēng jiăo
là dēng li dēng
dēng lù jiàn
dēng lù tǐng
zhōng shū shén jīng
dēng táng rù shì
dēng fēng guān xīng tái
dēng yōu zhōu tái gē
fán ěr dēng tiáo yuē
fán ěr dēng zhàn yì
liè zhī dūn shì dēng
mă dīng · yī dēng
nuò màn dǐ dēng lù
yǔ zhōng dēng tài shān
gāo jí shén jīng zhōng shū
jīng bào lián dēng huáng jiă
wú shì bù dēng sān băo diàn
bù dēng bó luò kè yī jiā
dān jiāng kǒu shuǐ lì shū niǔ
gé zhōu bà shuǐ lì shū niǔ
shàng xián wǔ , xià dēng sān
liú shuǐ bù fǔ , hù shū bù dù
liú shuǐ bù fǔ , hù shū bù lóu
dēng shí
dēng kē jì
登枢的拼音是:dēng shū点击 图标播放登枢的发音。