粗眉。借指俗人。有时用为谦词。
粗眉。借指俗人。有时用为谦词。尖,尖叉。谓善用险韵。
引 明•袁宏道 《夜话春草堂限韵》之三:“倦翮犹思猎,村眉也效尖。”
村 [ cūn ] 1. 乡村;村庄。如 村子。村塾(旧时农村中的私塾)。村民。2. 粗野;粗俗。如 村野。村俗。村话。村气。[更多解释]
眉 [ méi ] 1. 眼上额下的毛。如 眉毛。眉宇(两眉上面的地方)。眉心。眉目。眉寿(长寿)。眉睫。扬眉吐气。2. 书页上端的空白。如 书眉。眉批。[更多解释]
nóng cūn
cūn mín
xiāng cūn
cūn zhuāng
cūn zǐ
shān cūn
méi tóu
cūn zhăng
méi máo
cūn zhèn
cūn luò
pò zài méi jié
yáng méi tǔ qì
cūn zhài
cí méi shàn mù
méi qīng mù xiù
zhòu méi
méi fēi sè wǔ
sān jiā cūn
rán méi zhī jí
chóu méi kǔ liăn
méi kāi yăn xiào
xǐ shàng méi shāo
jǐ méi nòng yăn
nóng méi dà yăn
méi lái yăn qù
huǒ shāo méi máo
dī méi shùn yăn
zéi méi shǔ yăn
zhí méi dèng yăn
héng méi nù mù
héng méi shù mù
xǐ méi xiào yăn
cūn lăo lăo
cūn bàng bàng
cūn cūn bàng bàng
cūn cūn shì shì
diū méi diū yăn
lěng méi lěng yăn
méi méi méi yăn
shàn méi shàn yăn
zéi méi zéi yăn
zhāng méi zhāng yăn
zuò méi zuò yăn
cūn tóu cūn năo
yǒu méi yǒu yăn
méi xià tiān méi
qín shǒu é méi
héng méi shù yăn
zì rán cūn
dù jià cūn
dì qiú cūn
héng méi lěng duì
ào lín pǐ kè cūn
bā yuè de xiāng cūn
cūn dì zǐ hái ér
cūn mín wěi yuán huì
liǔ yè diào shāo méi
sān jiā cūn zhá jì
xiāng cūn nǚ jiào shī
村眉的拼音是:cūn méi点击 图标播放村眉的发音。