亦作“宾孟”。战国时对游士的称呼。
亦作“宾氓”。客民。
亦作“宾孟”。 战国 时对游士的称呼。
引 《荀子·解蔽》:“昔宾孟之蔽者,乱家是也。”王先谦 集解引 俞樾 曰:“孟,当读为萌……所谓宾萌者,盖当时有此称。 战国 时,游士往来诸侯之国,谓之宾萌。”
引 《吕氏春秋·高义》:“翟 度身而衣,量腹而食,比於宾萌,未敢求仕。”高诱 注:“宾,客也;萌,民也。”方廷楷 《题亚子<分湖归隐图>》诗:“曩读 随园 《梨里行》,半生雅慕作宾氓。如何 柳七 犹嫌俗,转忆湖壖旧晏楹。”郭沫若 《中国史稿》第二编第四章第一节:“‘宾萌’和后来‘愿受一廛而为氓’的含义相同,都是外来的依附农民。”
战国时往来诸侯国之间的游士。也作「宾孟」。
由他处迁至此地居住的人。
引 《吕氏春秋·离俗览·高义》:「比于宾萌,未敢求仕。」
宾 [ bīn ] 1. 客人。如 宾客。来宾。宾馆。宾主。贵宾。宾至如归。2. 同“傧”,傧相。3. 服从,归顺。如 宾服。宾附。4. 姓。[更多解释]
萌 [ méng ] 1. 植物的芽。如 萌蘖。2. 发芽,开始发生。如 萌生。萌发。萌芽。萌动。故态复萌。3. 古同“氓1”。[更多解释]
xiāng jìng rú bīn
bīn guăn
jiā bīn
lái bīn
bīn zhǔ
guì bīn
bīn kè
méng yá
méng fā
méng shēng
fēi lǜ bīn
bīn zhì rú guī
rù mù bīn
zuò shàng bīn
xuān bīn duó zhǔ
gù tài fù méng
bīn bīn
chǒu méng chǒu méng
bǐ lìn fù méng
yíng bīn guăn
kă bīn qiāng
gǒu yăo lǚ dòng bīn
qiáng bīn bù yā zhǔ
dù bīn gēn dà xué
fēi lǜ bīn dà xué
yă gè bīn zhuān zhèng
xī bīn
lǚ dòng bīn
guó bīn
wèi méng
yă gè bīn pài
bīn hūn
luò bīn jī
bīn mèng
bīn lǐ
jiăn fā dài bīn
jí xián bīn
wài bīn
bīn yǔ
lǐ bīn
bīn péng
shàng bīn
chóu bīn
nèi bīn
bīn dù luó
bīn péng yíng mén
bīn kè yíng mén
bīn péng măn zuò
făn bīn wéi zhǔ
fán bīn
lóng bīn
luò bīn wáng
yíng bīn
zhuāng bīn
mù bīn
sī bīn
méng dòng
chǔn méng
bīn lǚ
qún méng
宾萌的拼音是:bīn méng点击 图标播放宾萌的发音。