矫捷勇猛。
引 南朝 梁 范云 《数名诗》:“一鼓有餘气,趫勇正纷紜。”《新唐书·高开道传》:“少趫勇,走及奔马。”《资治通鉴·唐宪宗元和十年》:“东都 西南接 邓虢,皆高山深林,民不耕种,专以射猎为生,人皆趫勇,谓之山棚。”胡三省 注:“趫,捷也。”
趫 [ qiáo ] 1. (行动)敏捷:“非都卢之~,孰能超而究升?”2. 壮:“袭国邑,以车不过百里,以人不过三十里,皆以其气之~与力之盛,至是以犯敌能灭,去之能速。”[更多解释]
勇 [ yǒng ] 1. 有胆量,敢做。如 勇敢。勇毅。勇气。勇士。英勇。奋勇。2. 中国清代称战争时期临时招募的兵士。如 兵勇。劲勇。募勇。3. 姓。[更多解释]
yǒng qì
yǒng shì
yǒng yú
yǒng găn
yīng yǒng
yǒng měng
xiāo yǒng
yǒng wǔ
shén yǒng
fèn yǒng
jiàn yì yǒng wéi
yǒng wăng zhí qián
zì gào fèn yǒng
săn bīng yóu yǒng
zhì yǒng shuāng quán
jí liú yǒng tuì
pǐ fū zhī yǒng
fèn yǒng dāng xiān
yǒng guàn sān jūn
yú yǒng kě gǔ
qiáo qiáo
měng qiáo qiáo
dà zhì dà yǒng
shǐ zhì shǐ yǒng
wú quán wú yǒng
yǒu yǒng yǒu móu
dà rén dà yǒng
yǒng měng guǒ găn
yǒng zhě bù jù
yǒng měng jīng jìn
yǒu yǒng wú móu
zhuāng qiè zuò yǒng
zhū tū xī yǒng
yì yǒng jūn
jù é yì yǒng duì
wàn fū bù dāng zhī yǒng
jiāng zài móu bù zài yǒng
yì yǒng jūn jìn xíng qū
zhòng shăng zhī xià , bì yǒu yǒng fū
hăo yǒng
yǒng jiàn
zhōng yǒng
yì yǒng
yǒng fū
yǒng wăng
yǒng lì
yóu yǒng
bái xiān yǒng
yǒng tuì
zhuàng yǒng
yǒng hàn
gāng yǒng
yǒng yì
hàn yǒng
zhì yǒng jiān bèi
zhì yǒng jiān zī
xiāng yǒng
yǒng zhě wú jù
jīng jìn yǒng měng
趫勇的拼音是:qiáo yǒng点击 图标播放趫勇的发音。