语本《左传·僖公九年》:“以是藐诸孤辱在大夫,其若之何?”后以“孤藐”谓幼年丧父,失去依靠。
泛指年幼的孤儿。
后以“孤藐”谓幼年丧父,失去依靠。
引 语本《左传·僖公九年》:“以是藐诸孤辱在大夫,其若之何?”《晋书·列女传·杜有道妻严氏》:“年十三,适於 杜 氏,十八而嫠居。子 植 、女 韡 并孤藐。”唐•陈子昂 《为宗舍人谢赠物表》:“孤臣不天,早失父荫,兄弟孤藐,并未成人。”
引 宋•范仲淹 《张公神道碑》:“復常好施,与宗族同其有亡,中外孤藐,一养於家。”
孤 [ gū ] 1. 幼年死去父亲或父母双亡。如 孤儿。遗孤。托孤。孤寡鳏独(孤儿,寡妇,无妻或丧妻的人,年老无子女的人)。2. 单独。如 孤单。孤独。孤立。孤僻。孤傲。孤茕(单独无依然)。孤介。孤身。孤危。孤芳自赏。孤苦伶仃。孤掌难鸣。孤云野鹤(喻闲逸逍遥的人)。3. 古代帝王的自称。如 孤家。孤王。4. 古同“辜”,辜负。[更多解释]
藐 [ miǎo ] 1. 小,幼。如 藐孤。藐小。2. 轻视。如 藐视。言者谆谆,听者藐藐。3. 古同“邈”,远。[更多解释]
gū lì
gū ér
kǔ xīn gū yì
gū guă
gū dú
gū jì
gū dān
gū pì
gū líng líng
gū fāng zì shăng
miăo shì
yī yì gū xíng
gū zhù yī zhì
gū lì wú yuán
gū lòu guă wén
gū ér guă mǔ
gū jūn fèn zhàn
gū zhăng nán míng
gū kǔ líng dīng
gū jiā guă rén
guān guă gū dú
gū hún yě guǐ
chēng gū dào guă
miăo miăo
gū lìng lìng
gū dīng dīng
gū gū dān dān
qióng qióng gū lì
gū ēn fù dé
gū ér yuàn
shuāng fǔ fá gū shù
gū ér jiù zǔ jì
sān miăo sān pú tí
ā nòu duō luó sān miăo sān pú tí
gū lěng
gū zhěn
gū běn
zhào shì gū ér
gū duī
gū nǚ
gū shuāng
gū dăo
zhuāng gū
gū fēng
gū fù
gū lăo
gū shēng
gū jūn
gū kǔ
gū chéng
gū shēn
gū shān
gū zhōu
gū zhăng
miăo xiăo
gū zhí
gū ào
miăo gū
gū dēng
孤藐的拼音是:gū miăo点击 图标播放孤藐的发音。