喧嚷不平的言辞。
引 《旧唐书·孝友传·张琇》:“近闻士庶,颇有諠词,矜其为父復讎,或言本罪冤滥。”
喧 [ xuān ] 1. 大声说话,声音杂乱。如 喧哗。喧闹。喧嚷。喧腾。喧嚣。喧宾夺主。[更多解释]
词 [ cí ] 1. 语言里最小的可以独立运用的单位。如 词汇。词书。词典。词句。词序。词组。2. 言辞,话语,泛指写诗作文。如 歌词。演讲词。誓词。词章。词律(文词的声律)。3. 中国一种诗体(起于南朝,形成于唐代,盛行于宋代。本可入乐歌唱,后乐谱失传,只按词牌格律创作)如 词人。词谱。词牌。词调( diào )。词韵。词曲。[更多解释]
xuān nào
míng cí
shī cí
cí huì
cí diăn
gē cí
cí yǔ
tái cí
hè cí
cí jù
tí cí
zhì cí
xuān huá
luó gǔ xuān tiān
xuān xiāo
xuān tiān
xuān răng
yì zhèng cí yán
qián tái cí
zhèn zhèn yǒu cí
niàn niàn yǒu cí
xuān bīn duó zhǔ
zhòng kǒu yī cí
kāng kăi chén cí
qiăng cí duó lǐ
gè zhí yī cí
chén cí làn diào
kuā dà qí cí
lǐ qū cí qióng
yī miàn zhī cí
hán hú qí cí
shăn shuò qí cí
cí bù dá yì
dà fàng jué cí
guò shèn qí cí
qiăn cí zào jù
xuān xuān
fàn fàn qí cí
xū cí guǐ shuō
dài míng cí
xíng róng cí
xīn míng cí
tóng yì cí
jiě shuō cí
fā kān cí
bì mù cí
făn yì cí
zhǔ tí cí
méi cí ér
wài lái cí
găn tàn cí
yǔ qì cí
bù néng zàn yī cí
bù yǐ cí hài yì
cí xué jiān mào kē
cí zăo hóng lì kē
luó jí lián jié cí
nán táng èr zhǔ cí
quán táng wǔ dài cí
máo zé dōng shī cí jí
喧词的拼音是:xuān cí点击 图标播放喧词的发音。