旧时对少数民族普通民众的称呼。
引 明•郭登 《甘州即事》诗:“牦牛互市番氓出, 宛 马临关 汉 使回。”
番 [ fān ] 1. 遍数,次,回。如 三番五次。2. 轮流更代。如 轮番。更( gēng )番。3. 称外国的或外族的。如 番邦。番茄。番薯。4. 倍。如 产量翻了二番。番 [ pān ] 1. 〔~禺〕地名,在中国广东省。[更多解释]
氓 [ méng ] 1. 古代称民(特指外来的)如 氓隶(充当隶役的平民)。群氓。氓 [ máng ] 1. 〔流~〕见“流”。[更多解释]
liú máng
fān qié
lún fān
sān fān wǔ cì
yī fān
sān fān liăng cì
jǐ cì sān fān
lǚ cì sān fān
fān fān
chī chī méng
fān gǔn gǔn
fān fān shì fú
shuă liú máng
liú máng wú chăn zhě
tǔ lǔ fān pén dì
xiăo fān zǐ xián hàn
èr shí sì fān huā xìn
lòu gǔ yí zé fān dài
èr shí sì fān huā xìn fēng
pān yú
fān huǐ
fān bīng
xiăo liú máng
fān hào
fān zǐ shǒu
xiăo fān
fān shǔ
fān sēng
jīn fān
hé fān
tǔ lǔ fān
fān yáng
xī fān lián
fān hóng huā
fān suàn
fān jiāo
liú máng jí tuán
cǐ fān
sān fān
qián fān
qún méng
yā fān
diū fān
tǔ fān
zhě fān
chī méng
méng chī
dié fān
lí méng
mín méng
fān zhuō
fān rén
fān àn
lián fān
fān bāng
fān bǐng
fān bù
fān bó
番氓的拼音是:fān méng点击 图标播放番氓的发音。