临松之窗。多以指别墅或书斋。
引 唐•顾况 《忆山中》诗:“蕙圃泉浇溼,松窗月映閒。”唐•李德裕 《寄茅山孙炼师》诗之三:“独寻兰渚翫迟暉,閒倚松窗望翠微。”宋•辛弃疾 《贺新郎·题傅君用山园》词:“堪笑高人读书处,多少松窗竹阁。”清•吴伟业 《海虞孙孝维三十赠言》诗之三:“松窗映火茗芽熟,贝叶研朱梵夹成。”
松 [ sōng ] 1. 种子植物的一属,一般为常绿乔木,脂可提取松香或松节油等。种子可榨油和食用。如 松针。松脂。松香。松子。2. 稀散,不紧密,不靠拢,与“紧”相对。如 捆得太松。土质松软。3. 宽,不紧张,不严格。如 规矩太松。松懈。4. 放开。如 松手。松绑。松心。5. 用瘦肉做成的茸毛或碎末形的食品。如 肉松。鱼松。6. 姓。[更多解释]
窗 [ chuāng ] 1. 房屋通风透气的装置。如 窗子。窗户。窗口。窗友(即同学)。窗花。窗台。窗纱。窗帘。窗幔。窗明几净。[更多解释]
chuāng kǒu
chuāng hù
chuāng zǐ
chuāng lián
chuāng tái
chú chuāng
fàng sōng
kuān sōng
sōng xiè
qīng sōng
sōng chí
sōng săn
sōng dòng
sōng ruăn
shū sōng
péng sōng
xī sōng
mă lā sōng
chuāng míng jī jìng
dă kāi tiān chuāng shuō liàng huà
dōng chuāng jì
dōng chuāng shì fā
sōng sōng kuă kuă
shí nián hán chuāng
báo sōng sōng
huáng sōng sōng
jiān sōng sōng
jí sōng sōng
luàn sōng sōng
sōng bō bō
sōng kuă kuă
sōng péng péng
méng mēng sōng sōng
xiē lǐ xiē sōng
shí zăi hán chuāng
suì hán sōng băi
yù jié sōng zhēn
mă wěi sōng
băi yè chuāng
kāi tiān chuāng
luò dì chuāng
sōng jié yóu
luó hàn sōng
sōng huā dàn
sōng jǐn dài
chuāng gé zi
lǜ sōng shí
suì hán zhī sōng băi
bā bǐ sōng huà pài
huáng hăi sōng shí tú
mă lā sōng zhàn yì
mă lā sōng sài păo
shí nián chuāng xià wú rén wèn
tuī kāi tiān chuāng shuō liàng huà
sōng shù
péi sōng zhī
pú sōng líng
wǔ sōng
sōng băi
sōng huā jiāng
松窗的拼音是:sōng chuāng点击 图标播放松窗的发音。