乡村儿童。
指粗俗的年轻人。
引 南朝•梁 丘迟 《旦发渔浦潭》诗:“櫂歌发中流,鸣鞞响沓障。村童忽相聚,野老时一望。” 唐•王维 《宿郑州》诗:“田父草际归,村童雨中牧。” 《水浒传》第五回:“溪边钓叟移舟去,野外村童跨犊归。” 清•袁枚 《随园诗话》卷六:“﹝ 王荆公 ﹞平生最得意句云:‘青山捫虱坐,黄鸟挟书眠。’余以为首句是乞儿向阳,次句是村童逃学。” 鲁迅 《朝花夕拾·五猖会》:“因为祷雨而迎龙王,现在也还有的,但办法却已经很简单,不过是十多人盘旋着一条龙,以及村童们扮些海鬼。”
引 《水浒传》第六回:“村童量酒,想非涤器之 相如 ;丑妇当壚,不是当时之 卓氏。”
村 [ cūn ] 1. 乡村;村庄。如 村子。村塾(旧时农村中的私塾)。村民。2. 粗野;粗俗。如 村野。村俗。村话。村气。[更多解释]
童 [ tóng ] 1. 小孩子。如 儿童。童工。童谣。童话。童心。童趣。童真。2. 旧时未成年的仆人。如 书童儿。3. 没有结婚的。如 童男。童女。童贞。4. 未长成的。如 童牛(没长角的小牛)。5. 秃。如 童山。头童(喻人秃顶,如“童童齿豁”)。6. 古同“瞳”,瞳孔。7. 姓。[更多解释]
nóng cūn
ér tóng
cūn mín
xiāng cūn
cūn zhuāng
cūn zǐ
tóng nián
shān cūn
cūn zhăng
tóng huà
cūn zhèn
cūn luò
cūn zhài
făn lăo huán tóng
hè fà tóng yán
sān jiā cūn
jīn tóng yù nǚ
tóng sǒu wú qī
tóng tóng
cūn lăo lăo
cūn bàng bàng
cūn cūn bàng bàng
cūn cūn shì shì
tóng nán tóng nǚ
cūn tóu cūn năo
xiān tóng xiān nǚ
tóng shān zhuó zhuó
zì rán cūn
dù jià cūn
ér tóng jié
dì qiú cūn
ér tóng jù
tóng yăng xí
ér tóng tuán
guó jì ér tóng jié
ào lín pǐ kè cūn
bā yuè de xiāng cūn
cūn dì zǐ hái ér
cūn mín wěi yuán huì
ér tóng fú lì yuàn
ér tóng wén huà gōng
ér tóng xīn lǐ xué
liù yī ér tóng jié
sān jiā cūn zhá jì
xiāng cūn nǚ jiào shī
ér tóng fú lì shì yè
ruò zhì ér tóng jiào yù
liù yī guó jì ér tóng jié
gòng chăn zhǔ yì ér tóng tuán
liǔ àn huā míng yòu yī cūn
zhōng guó shào nián ér tóng duì
cán jí ér tóng kāng fù zhōng xīn
qián bù bā cūn , hòu bù bā diàn
qián bù bā cūn , hòu bù zháo diàn
cūn nóng
yóu shān xī cūn
tóng gōng
wán tóng
cūn shàng
yú cūn
村童的拼音是:cūn tóng点击 图标播放村童的发音。