指农桑之事。
引 《后汉书·明帝纪》:“百姓勉务桑稼,以备灾害。”
桑 [ sāng ] 1. 落叶灌木,叶子可以喂蚕,果穗味甜可食,木材可制家具或农具,皮可造纸,叶、果均可入药。中国大部分地区都有种植。如 桑葚。桑农。桑梓(喻乡里,故乡)。沧海桑田(形容世事变迁很大)。桑榆暮景。2. 姓。[更多解释]
稼 [ jià ] 1. 种植谷物,亦泛指农业劳动。如 稼穑。耕稼。2. 谷物。如 庄稼。[更多解释]
zhuāng jià
cāng sāng
sāng láng láng
cāng hăi sāng tián
băo jīng cāng sāng
zhǐ sāng mà huái
bù jià bù sè
zhuāng jià rén
zhuāng jià dì
zhuāng jià hàn
qiū zhuāng jià
sāng ná yù
jià xuān cháng duăn jù
mò sāng bǐ kè găng
xiăo rì yuè zhuāng jià
mò sāng bǐ kè hăi xiá
mò sāng bǐ kè nuăn liú
zhǐ sāng shù mà huái shù
tài yáng zhào zài sāng gān hé shàng
shī zhī dōng yú , shōu zhī sāng yú
kū gēng shāng jià , kū yún shāng suì
sāng yú zhī guāng , lǐ wú yuăn zhào
yī rì bù jià , băi rì bù shí
sāng yè
sāng shèn
chái sāng lìng
sāng má
mò sāng bǐ kè
tăn sāng ní yà
cán sāng
fú sāng
sāng yuán
sāng cán
sāng zǐ
sāng tián
sāng běn
sāng bǐ
sāng cāng
sāng chā
sāng chén
sāng chóng
sāng chóu
sāng dù
sāng é
sāng ěr
sāng fén
sāng ér
sāng fēng
sāng fù
sāng fǔ
sāng gài
sāng gān
sāng gēn
sāng gōng
jià sè
桑稼的拼音是:sāng jià点击 图标播放桑稼的发音。