笋干。
引 宋•陆游 《以菜茹饮酒自嘲》诗:“海客留苔脯,山僧餉笋枯。”自注:“笋枯出 仗锡山。”
笋 [ sǔn ] 1. 竹子初从土里长出的嫩茎、芽,又称“竹笋”,可以做菜吃。可食用者主要有“毛竹笋”、“慈竹笋”、“麻竹笋”等。2. 竹子的青皮。如 笋席(用竹青编成的席子)。3. 同“榫”。[更多解释]
枯 [ kū ] 1. 失去水分,水全没有了。如 干枯。枯萎。枯槁。枯荣。枯鱼衔索(串在绳索上的干鱼,形容存日不多)。2. 没趣味,无生趣。如 枯燥。枯肠(喻枯涩贫乏的思路)。[更多解释]
cuī kū lā xiǔ
gān kū
kū wěi
kū jié
kū zào
kū huáng
kū shòu
kū găo
kū jì
kū sè
jiāo kū
yǔ hòu chūn sǔn
sōu suǒ kū cháng
hăi kū shí làn
kū mù féng chūn
jí yuàn jí kū
zhǒng zhōng kū gǔ
kū shuǐ qī
bā kū níng zhǔ yì
kū yú guò hé qì
kū shù zài shēng zhī
shí yā sǔn xié chū
kū gēng shāng jià , kū yún shāng suì
kū sǐ
kū căo
kū zhī
róng kū
kū yè
chūn sǔn
zhú sǔn
lú sǔn
kū gǔ
kū mù
shí sǔn
kū shù
kū shù xīn yá
dōng sǔn
kū shuǐ
kū jǐng
sū kū
wěi kū
kū chá
kū gān
kū zào wú wèi
sǔn shí
gàn kū
duó sǔn nà
sōu kū
kū péng
yù sǔn
kū niān
kū jiāo
kū téng
xū kū
kū àn
sǔn jī
zé kū
kū yún
kū yún shāng suì
kū yăn
笋枯的拼音是:sǔn kū点击 图标播放笋枯的发音。