酒器。
引 晋•陶潜 《归去来辞》:“引壶觴以自酌,眄庭柯以怡颜。”唐•白居易 《将至东都先寄令狐留守》诗:“诗境忽来还自得,醉乡潜去与谁期?东都添箇狂宾客,先报壶觴风月知。”金•马定国 《送图南》诗:“壶觴送客柳亭东,回首三 齐 落照中。”清•顾炎武 《陶彭泽归里》诗:“瓮盎连朝浊,壶觴永日酣。”清•阮葵生 《茶馀客话》卷四:“先生辨舟中几人,服某某色;杯斝壶觴之属,歷歷可数。”
壶 [ hú ] 1. 陶瓷或金属制成的一种有把有嘴的器具,通常用来盛茶、酒等液体。如 茶壶。酒壶。喷壶。油壶。2. 像壶的形状或出水状态的东西。如 壶铃(举重辅助器械之一,形状像水壶)。3. 姓。[更多解释]
觞 [ shāng ] 1. 古代酒器。如 举觞称贺。觞酌。2. 欢饮,进酒。如 觞饮。觞咏(饮酒赋诗)。[更多解释]
chá hú
yī shāng yī yǒng
bīng hú qiū yuè
bí yān hú
yù hú chūn
tóng hú
jiǔ hú
bīng táng hú lú
jīn hú
yī hú
shuǐ hú
tāng hú
yù hú bīng
bīng hú
nuăn hú
xiăo hú
làn shāng
yù hú
hú gōng
jiā shāng
yè hú
nì hú
tóu hú
biăn hú
gōng hú
pèng hú
shuǐ yān hú
niào hú
lǔ hú
lì shāng
hú kē
qiè kē tí hú
péng hú
bì hú
yóu hú lú
hú lú
lín shāng
shāng yì
yíng hú
xiāo hú
xiàn hú
shào hú
shǔ shāng
qiè hú
qiè hú shì
biàn hú
hān shāng
gōng shāng
shāng gōng
shāng zhuó
kòu hú cháng yín
xuán hú jì shì
tǔ hú
jiāo hú
hù hú
jǔ shāng
quán hú
lòu hú
壶觞的拼音是:hú shāng点击 图标播放壶觞的发音。