耸立,挺立。
指因恐怖等而毛发耸立。
引 隋炀帝 《北乡古松诗》:“古松惟一树,森竦詎成林。”唐•张鷟 《朝野佥载》卷一:“柯叶森竦,株根盘礴,与诸树不同。”清•秦朝釪 《消寒诗话》五八:“欧公 秀眉凤目,高颧丰颐,风骨森竦非常。”
引 明•李昌祺 《月夜弹琴记》:“﹝ 乌斯道 ﹞乃捐俸构其堂於泮池之上,刻其影於碑石之阴,仍作文刊诸廡下,读者为之毛髮森竦,涕泗交颐,而节妇之名愈彰矣。”《老残游记》第九回:“﹝ 子平 ﹞想起方才路上光景,不觉毛骨森竦,勃然色变。”
森 [ sēn ] 1. 树木众多,引申为众多、繁盛。如 森林。森立。森森。森然。森郁。2. 幽深可怕的样子。如 阴森。森邃。3. 严整的样子。如 森严。[更多解释]
竦 [ sǒng ] 1. 伸长脖子,提起脚跟站着。如 竦立。2. 恭敬,肃敬:“~然异之”。3. 同“悚”。[更多解释]
sēn lín
sēn yán
yīn sēn
sēn sēn
sēn rán
lú sēn băo
bì lěi sēn yán
sǒng sǒng
àn sēn sēn
bái sēn sēn
bì sēn sēn
hēi sēn sēn
lěng sēn sēn
hán sēn sēn
guǐ sēn sēn
huáng sēn sēn
jìn sēn sēn
liáng sēn sēn
qīng sēn sēn
liè liè sēn sēn
sēn sēn qiān qiān
sēn sēn sù sù
bù năn bù sǒng
jiàn jǐ sēn sēn
yīn sēn sēn
pà jīn sēn bìng
sēn lín yù bì dù
sēn lín fù gài lǜ
sēn lín shēng tài xì tǒng
zhǐ jiàn shù mù , bù jiàn sēn lín
lín sēn
sēn luó diàn
kǒng sǒng
jiè bèi sēn yán
qiáo sǒng
sēn ăi
sēn bī
sēn báo
sēn bì
sēn biāo
sēn bó
sēn chăng
sēn bù
sēn chén
sēn chuăng
sēn cuì
sēn dòng
sēn fēng
sēn fù
sēn fū
sēn gǒng
sēn guì
sēn huàn
sēn jì
sēn jù
sēn lăng
sēn lěng
sēn léng
森竦的拼音是:sēn sǒng点击 图标播放森竦的发音。