逃跑;叛逃。
引 《三国志·吴志·陈脩传》:“时诸新兵多有逃叛,而 脩 抚循得意,不失一人。”《太平广记》卷一二〇引 北齐 颜之推 《还冤记》:“道生 见缚一人于树,就视,乃故旧部曲也。 道生 问:‘汝何罪?’答云:‘失意逃叛。’”《南史·孔觊传》:“覬 子 长公,璪 二子 淹 玄 并在都,驰信密报, 泰始 二年正月,并逃叛东归。”清•归庄 《左柱国光禄大夫路文贞公行状》:“营将 赵洪禎 等以所部逃叛,亦讨斩之。”
逃 [ táo ] 1. 为躲避不利于自己的环境或事物而离开。如 逃跑。逃敌。逃匿。逃遁。逃逸。2. 躲开不愿意或不敢接触的事物。如 逃避。逃难( nàn )。逃汇。逃税。逃世(避世)。[更多解释]
叛 [ pàn ] 1. 违背自己所属方面的利益投到敌对方面去。如 背叛。叛国。叛逃。叛徒。叛逆。叛变。[更多解释]
táo zhī yāo yāo
pàn tú
táo fàn
táo bì
táo zǒu
táo păo
bèi pàn
táo tuō
táo lí
táo nàn
pàn luàn
táo wáng
táo shēng
zài táo
pàn biàn
qián táo
táo mìng
táo cuàn
pàn nì
făn pàn
sǐ lǐ táo shēng
luò huāng ér táo
zài jié nán táo
zhòng pàn qīn lí
lín zhèn tuō táo
lí jīng pàn dào
wàng fēng ér táo
táo táo
băi yuē băi pàn
wén fēng ér táo
zhāo xiáng nà pàn
pàn jiàn dié xuè jì
pàn jūn
pàn lí
pàn guó
wài táo
pàn mài
pàn rén
chū táo
láng bèi ér táo
tuō táo
pàn nì zhě
táo zhài
pàn dăng
táo yì
táo huāng
dùn táo
kuì táo
táo cí
yì táo
pàn jiàng
dōng táo xī cuàn
bēn táo
táo bèn
táo sǐ
pàn fěi
láng bèi táo cuàn
răo pàn
bū táo
táo sàn
逃叛的拼音是:táo pàn点击 图标播放逃叛的发音。