《论语·子路》:“吾党有直躬者,其父攘羊而子证之。”邢昺疏:“言因羊来入己家,父即取之。”后以“攘羊”谓扬亲之过。
后以“攘羊”谓扬亲之过。
引 《论语·子路》:“吾党有直躬者,其父攘羊而子证之。”邢昺 疏:“言因羊来入己家,父即取之。”《周书·萧大圜传》:“吾闻 湘东王 作《梁史》,有之乎?餘传乃可抑扬,帝纪奚若?隐则非实,记则攘羊。”宋•刘兼 《贻诸学童》诗:“攘羊告罪言何直,舐犊牵情理岂虚。”
窃羊。语出后比喻揭发亲人的过失。
引 《论语·子路》:「吾党有直躬者,其父攘羊,而子证之。」《周书·卷四二·萧大圜传》:「吾闻湘东王作梁史,有之乎?余传乃可抑扬,帝纪奚若?隐则非实,记则攘羊。」
攘 [ rǎng ] 1. 侵夺,偷窃。如 攘羊(指暴露亲人的过失,语出《论语·子路》中的“其父攘羊,而子证之”)。攘夺。攘窃。攘善(掠人之美)。2. 推,排斥。如 攘斥。攘除。攘夷(抵御外国侵略)。3. 烦乱。如 攘攘(纷乱)。扰攘。4. 捋。如 攘袂。攘臂。[更多解释]
羊 [ yáng ] 1. 哺乳动物,反刍类,一般头上有一对角,品种很多。如 绵羊。黄羊。羚羊。羊羔。羊毫。羊肠线。羊肠小道。2. 姓。羊 [ xiáng ] 1. 同“祥”,吉祥。[更多解释]
wáng yáng bǔ láo
shān yáng
xī xī răng răng
tì zuì yáng
shú yáng jiă
yáng gōng hè
làn yáng tóu
yáng cháng xiăo dào
xī lái răng wăng
shùn shǒu qiān yáng
răng răng
jí răng răng
nào răng răng
fēn fēn răng răng
chēng chēng răng răng
răng răng xī xī
láo láo răng răng
răng răng gāi gāi
răng răng láo láo
răng răng răo răo
răng răng yíng yíng
yáng wèi yáng tóu
rú láng mù yáng
yáng máo shān
yáng róng shān
shuàn yáng ròu
yáng ròu chuàn
mù yáng quăn
yáng pí fá
yáng pí zhǐ
shān yáng hú zǐ
jīn huá mù yáng ér
měi lì nú yáng máo
mí tú de gāo yáng
xīn jiāng xì yáng máo
xīn xī lán yáng máo
yáng dǔ zi shǒu jīn
yáng xīn bái liàn qún
xuán yáng tóu mài gǒu ròu
xuán yáng tóu , mài gǒu ròu
yáng máo chū zài yáng shēn shàng
qiān yáng zhī pí , bù rú yī hú zhī yè
zhōng lǚ · shān pō yáng · tóng guān huái gǔ
gōng yáng
yáng gēng
yáng tóu gǒu ròu
líng yáng
yáng qún
mián yáng
yáng dù shǒu jīn
yáng tóu
gāo yáng
yáng gāo
fàng yáng
yáng juàn
yáng guān
răng bì
mù yáng ér
yáng máo
攘羊的拼音是:răng yáng点击 图标播放攘羊的发音。