游说之士;辩士。
引 《史记·日者列传》:“公见夫谈士辩人乎?虑事定计,必是人也,然不能以一言説人主意,故言必称先王,语必道上古。”晋•陶潜 《拟古》诗之六:“稷下 多谈士,指彼决吾疑。”鲁迅 《伪自由书·文学上的折扣》:“战国 时谈士蜂起。”
谈 [ tán ] 1. 说,对话。如 谈天。谈心。谈论。谈话。谈判。谈吐。恳谈。洽谈。漫谈。谈笑风生。2. 言论,听说的话。如 笑谈。无稽之谈。传为美谈。3. 姓。[更多解释]
士 [ shì ] 1. 古代统治阶级中次于卿大夫的一个阶层。如 士族。士大夫。2. 旧时指读书人。如 士子。士民。学士。3. 未婚的男子,泛指男子。如 士女。4. 对人的美称。如 志士。烈士。女士。5. 军衔的一级,在尉以下;亦泛指军人;上~。~兵。~卒。~气。6. 称某些专业人员。如 医士。护士。7. 姓。[更多解释]
zhàn shì
tán huà
bó shì
rén shì
nǚ shì
shì bīng
yuàn shì
kăn kăn ér tán
hù shì
jiàng shì
shuò shì
liè shì
shēn shì
wèi shì
gāo tán kuò lùn
bīng shì
shì qì
jūn shì
lăo shēng cháng tán
xué shì
făng tán
yǒng shì
dào shì
zhuàng shì
jìn shì
míng shì
qí shì
shì zú
wǔ shì
nán shì
tán pàn
huì tán
jiāo tán
shēn xiān shì zú
zuò tán
hé tán
tán lùn
qià tán
hùn wéi yī tán
tán xīn
chàng tán
shāng tán
xián tán
kōng tán
jiàn tán
ruì shì
tán hé róng yì
zhǐ shàng tán bīng
tán xiào fēng shēng
biàn shì
jiāng hăi shì
yǒu shí zhī shì
rén rén zhì shì
tán qíng shuō ài
cù xī tán xīn
wú jī zhī tán
jiē tán xiàng yì
kuā kuā qí tán
zhì shì rén rén
qí tán guài lùn
谈士的拼音是:tán shì点击 图标播放谈士的发音。