俘虏。
引 《左传·定公九年》“凡获器用曰得,得用焉曰获” 晋•杜预 注:“麟为田获,俘为战获。”孔颖达 疏:“《春秋》书获,唯有囚俘……除囚俘之外,唯有获麟。”
战 [ zhàn ] 1. 打仗。如 战争。战机。战绩。战略。战术。战国(我国历史上的一个时代)。2. 泛指争斗,比高下。如 论战。争战。3. 发抖。如 战抖。寒战。胆战心惊。4. 姓。[更多解释]
获 [ huò ] 1. 打猎得到的禽兽。如 猎获。2. 得到,取得。如 获得。获奖。获悉。如获至宝。3. 古代对奴婢的贱称。如 臧获。4. 能得到机会或空闲。如 不获面辞。5. 收割庄稼。如 收获。[更多解释]
zhàn zhēng
zhàn shì
zhàn lüè
shōu huò
zhàn chăng
zhàn xiàn
dăn zhàn xīn jīng
zhàn yǒu
zhàn yì
zhàn hòu
nèi zhàn
èr zhàn
zhàn jì
zhàn guó
zhàn jī
tǒng zhàn
shí zhàn
zhàn luàn
zhàn shí
zhàn huǒ
zhàn fàn
zhàn bèi
zhàn mă
zhàn fú
zhàn qū
zhàn gōng
huò dé
zhàn dòu
tiăo zhàn
zhàn shèng
huò xī
kàng zhàn
huò qǔ
róng huò
zhuā huò
chá huò
fèn zhàn
huò shèng
pò huò
bèi zhàn
lěng zhàn
jué zhàn
yíng zhàn
jiăo huò
kāi zhàn
chū zhàn
jī zhàn
jiāo zhàn
huò lì
huò zhǔn
cān zhàn
zhēng zhàn
kǔ zhàn
xuān zhàn
huì zhàn
zhuăn zhàn
zhàn bài
hùn zhàn
bǔ huò
战获的拼音是:zhàn huò点击 图标播放战获的发音。