宣布命令;晓谕。
引 《北齐书·循吏传·张华原》:“﹝ 张华原 ﹞深为 高祖 所亲待, 高祖 每号令三军,常令宣諭意旨。”《隋书·长孙平传》:“其后 突厥 达头可汗 与 都蓝可汗 相攻,各遣使请援。上使 平 持节宣諭,令其和解,赐縑三百匹良马一匹而遣之。”宋•周密 《齐东野语·孝宗圣政》:“庚子九月,上宣諭宰执云:‘已指挥閤门,令今后常朝,宰臣免宣名,他朝会则否。’”《元典章·朝纲·不许隔越中书省奏启》:“凡有詔令天下宣諭了呵,不许更改。”
宣示皇帝的旨意,使人晓谕。
引 《隋书·卷四六·长孙平传》:「上使平持节宣谕,令其和解。」《三国演义·第一〇回》:「帝在楼上宣谕曰:『王允既诛,军马何故不退?』」
宣 [ xuān ] 1. 公开说出,散布。如 宣讲。宣传。宣战。宣称。宣言。宣叙调。心照不宣。2. 疏导。如 宣泄。3. 古代帝王的大室。4. 皇帝命令或传达皇帝的命令。如 宣付。宣召(皇帝召见)。宣诏(传旨)。5. 姓。[更多解释]
谕 [ yù ] 1. 告诉,使人知道(一般用于上对下)如 面谕。手谕。谕旨。晓谕。2. 明白,古同“喻”,明白,理解。3. 古同“喻”,比方。[更多解释]
xuān yán
xuān chuán
xuān bù
xuān gào
xuān jiăng
xuān shì
xuān chēng
xuān yáng
xuān dú
xuān pàn
xuān zhàn
xuān xiè
xīn zhào bù xuān
zhào běn xuān kē
mì ér bù xuān
bù xuān ér zhàn
xuān xuān
xuān chuán duì
xuān chuán pǐn
xuān chuán huà
gòng chăn dăng xuān yán
tóng méng huì xuān yán
zhì shèng wén xuān wáng
zhōng guó rén mín jiě fàng jūn xuān yán
zhōng guó gòng chăn dăng wéi gōng bù guó gòng hé zuò xuān yán
fěng yù
shàng yù
quàn yù
jiā yù hù xiăo
wén xuān
xuān jiào
xuān huī
xuān hé
xuān tǒng
xuān zhǐ
bái xuān
xuān dé
yù shǔ shū
shèng xuān huái
xuān chuán bù
xuān ēn
zūn yù
shǒu yù
xuān hé yí shì
yù wèi
dào xuān
xiāng xuān
xuān huà
zhūn yù
gào yù
hǒu yù
xuān zhēn
xǔ yù
xiè xuān
mù xuān
chàng xuān
xuān mìng
xuān wēi
zhāng xuān
宣谕的拼音是:xuān yù点击 图标播放宣谕的发音。