古代举行射礼时唱获者所持的旌旗。
古代举行射礼时唱获者所持的旌旗。参见“获者”。
引 《周礼·春官·司常》:“凡射共获旌。岁时共更旌。”郑玄 注:“获旌,获者所持旌。”
获 [ huò ] 1. 打猎得到的禽兽。如 猎获。2. 得到,取得。如 获得。获奖。获悉。如获至宝。3. 古代对奴婢的贱称。如 臧获。4. 能得到机会或空闲。如 不获面辞。5. 收割庄稼。如 收获。[更多解释]
旌 [ jīng ] 1. 古代用羽毛装饰的旗子。又指普通的旗子。如 旌旗。旌铭(旧时丧礼,柩前书死者姓名的旗幡)。2. 表扬。如 旌表。[更多解释]
shōu huò
huò dé
huò xī
huò qǔ
róng huò
zhuā huò
chá huò
huò shèng
pò huò
jiăo huò
huò lì
huò zhǔn
bǔ huò
huò shì
huò jiù
yī wú suǒ huò
rú huò zhì băo
bù láo ér huò
xīn jīng yáo yáo
rén zāng jù huò
huò dé xìng miăn yì
huò yì
huò zuì
fú huò
huò dé zhě
jié huò
xǔ jīng yáng
huò zhī
jīng qí
qín huò
jīng mì
zhăn huò
shì huò
ná huò
liè huò
jīng yáng
huò quán
jīng máo
jīng biăo
huò jì
huò lǒng wàng shǔ
huò tù pēng gǒu
shēng huò
xīn rú xuán jīng
zhuō huò
bù huò
qī qín mèng huò
zhē huò
wěn huò
jū huò
jī huò
yáo jīng
chè huò
jiàn huò
mí jīng
gū huò
jīng zhuó
jīng zhēn
获旌的拼音是:huò jīng点击 图标播放获旌的发音。