骄傲自矜。
引 唐•严识元 《潭州都督杨志本碑》:“骄伐以酌损,刚戾以克柔。”《资治通鉴·汉献帝建安十三年》:“昔 齐桓 一矜其功而叛者九国; 曹操 暂自骄伐而天下三分。”清•魏源 《书辽太祖事》:“上曰:‘闻吾儿自灭 梁 以后,骄伐泆乐,不恤政事,暱于倡优宵小,内作色荒,外作禽荒,以至于此。’”
骄 [ jiāo ] 1. 马壮健。2. 自满,自高自大,不服从。如 骄傲。骄气。骄恣。骄横( hèng )。骄矜。骄纵。3. 猛烈。如 骄阳。[更多解释]
伐 [ fá ] 1. 砍。如 伐树。砍伐。2. 征讨。如 讨伐。伐罪(征讨有罪的人)。口诛笔伐。3. 自夸。如 伐善(夸自己的好处)。伐智。不矜不伐。[更多解释]
bù fá
jiāo yáng
běi fá
căi fá
kăn fá
jiāo yáng sì huǒ
jiāo ào
jiāo hèng
jiāo jīn
jiāo qì
jiāo zòng
jiè jiāo jiè zào
tiān zhī jiāo zǐ
kǒu zhū bǐ fá
dăng tóng fá yì
diào mín fá zuì
jiāo shē yín yì
jiāo jiāo
dàn dàn ér fá
bù jiāo bù zào
bù jīn bù fá
yǐ yí fá yí
fá gōng jīn néng
fù guì jiāo rén
jiāo bīng bì bài
jiāo ào zì măn
jīn gōng zì fá
luàn kăn làn fá
shuāng fǔ fá gū shù
sī luò fá kè rén
tài píng jūn běi fá
jié kè sī luò fá kè
pín ér wú chăn , fù ér wú jiāo
wǔ wáng fá zhòu
běi fá zhàn zhēng
fá rén
fá mù
sī luò fá kè
tăo fá
làn fá
dào fá
zhēng fá
tà fá
bǐ fá
shā fá
zuò fá
běi fá jūn
jiāo rén
fá zuì diào mín
xū jiāo
xūn fá
gē fá
qiāng fá
xiē jiāo
jiāo zào
jiāo yì
jiāo duò
jiāo zì
pín jiàn jiāo rén
jiāo zhě bì bài
骄伐的拼音是:jiāo fá点击 图标播放骄伐的发音。