掌管刻漏计时的官员。
引 北周 王褒 《漏刻铭》序:“季孟相推,啟闭从序,挈壶掌分数之令,太史陈立成之法,军将以之悬井,壶郎以之超奏。”宋•曾慥 《类说·拾遗类总》:“掌漏官曰壶郎。”
壶 [ hú ] 1. 陶瓷或金属制成的一种有把有嘴的器具,通常用来盛茶、酒等液体。如 茶壶。酒壶。喷壶。油壶。2. 像壶的形状或出水状态的东西。如 壶铃(举重辅助器械之一,形状像水壶)。3. 姓。[更多解释]
郎 [ láng ] 1. 对年轻男子的称呼。如 大郎。郎才女貌。2. 对某种人的称呼。如 货郎。女郎。3. 旧时妻称夫或情人。如 郎君。4. 封建时代的官名。如 郎中(①古官名;②中医医生)。侍郎。员外郎。5. 姓。郎 [ làng ] 1. 〔屎壳~〕“蜣螂”的俗称。[更多解释]
xīn láng
nǚ láng
chá hú
fă láng
láng zhōng
yè láng zì dà
láng dāng
niú láng zhī nǚ
diào er láng dāng
pīn mìng sān láng
jiāng láng cái jìn
láng cái nǚ mào
qiān láng láng
suǒ láng láng
bù láng bù xiù
bīng hú qiū yuè
bái miàn shū láng
rèn nú zuò láng
èr láng tuǐ
bí yān hú
lā láng pèi
xīn láng guān
niú láng xīng
huò láng dān
shǐ ke làng
huò láng gǔ
zhū láng yǔ niáng měi
jǐ shì huáng mén shì láng
láng bù láng xiù bù xiù
shuō zuǐ láng zhōng wú hào yào
jí jīng fēng zhuàng zhe màn láng zhōng
wăn gē láng
cái láng
yù hú chūn
lìng láng
hè xīn láng
sān láng
huò láng
láng guān
xī láng
shì láng
tóng hú
shàng shū láng
yè láng
qíng láng
yuán wài láng
wén lín láng
ér láng
yì láng
jiào shū láng
láng jūn
niú láng
jiǔ hú
zhōng láng
láng qián
bīng táng hú lú
jīn hú
yī hú
liú láng
bàn láng
壶郎的拼音是:hú láng点击 图标播放壶郎的发音。