剑匣。语本《西京杂记》卷一:“高祖斩白蛇剑,剑上有七采珠、九华玉以为饰。杂厕五色琉璃为剑匣。剑在室中,光景犹照于外,与挺剑不殊。十二年一加磨莹,刃上常若霜雪。开匣拔鞘,辄有风气,光彩射人。”
剑匣。
引 语本《西京杂记》卷一:“高祖 斩白蛇剑,剑上有七采珠、九华玉以为饰。杂厕五色琉璃为剑匣。剑在室中,光景犹照於外,与挺剑不殊。十二年一加磨莹,刃上常若霜雪。开匣拔鞘,輒有风气,光彩射人。”唐•杜甫 《湖中送敬十使君适广陵》诗:“气缠霜匣满,冰置玉壶多。”元•耶律楚材 《再用前韵(过阴山和人韵)》:“穹庐展转清不眠,霜匣闲杀錕鋙铁。”
霜 [ shuāng ] 1. 附着在地面或植物上面的微细冰粒,是接近地面的水蒸气冷至摄氏零度以下凝结而成的。如 霜降。霜冻。霜序(指深秋季节)。霜秋。霜期。霜天。2. 像霜一样的东西。如 柿霜。西瓜霜。3. 形容白色。如 霜鬓。霜刃。霜锋。4. 喻高洁。如 霜操(高洁的节操)。霜骨。霜情。[更多解释]
匣 [ xiá ] 1. 收藏东西的器具,通常指小型的,盖可以开合。如 匣子。木匣。梳头匣。[更多解释]
xiá zǐ
băo jīng fēng shuāng
xuě shàng jiā shuāng
ào shuāng zhī
fēng dāo shuāng jiàn
bái shuāng shuāng
huà xiá zǐ
hēi xiá zǐ
wú shuāng qī
chī le pī shuāng yào lăo hǔ
bái hú lán tào zhù gè yíng shuāng tù
shuāng yè
yán shuāng
shuāng lù
shuāng dòng
pī shuāng
shuāng jiàng
bīng shuāng
shuāng xuě
táng shuāng
jìng xiá
ào shuāng
shuāng dié
shuāng shōu
shuāng tiān
qiū shuāng
lěng ruò bīng shuāng
qīng shuāng
shuāng é
fēng shuāng
zhuāng xiá
gǔ xiá
níng shuāng
shuāng jǐ
shuāng ăi
shuāng cóng
bái shuāng
shuāng zī
zhì shuāng mù lù
gǔ shi xiá
shuāng zhàn
zăo shuāng
shuāng yún
shuāng wú
shuāng tāo
shuāng xiàn
shuāng dāo
shuāng ruí
shuāng rán
xīng shuāng rěn răn
shuāng sī
shuāng niè
huái shuāng
shuāng jú
shuāng fēng
cháo shuāng
yǔ liè shuāng tí
lǚ shuāng
霜匣的拼音是:shuāng xiá点击 图标播放霜匣的发音。