犹茗艼。
指茶。
犹茗艼。参见“茗艼”。
引 南朝 宋•刘义庆 《世说新语·赏誉》:“简文 云:刘尹 茗柯有实理。”刘孝标 注:“柯,一作朾。”
引 清•朱彝尊 《洞仙歌·橄榄》词:“更忆夜阑时,配取茗柯,消残醉,满倾坛盏。”清•厉鹗 《东城杂记》卷上:“予曾得其( 许次紓 )所著《茶疏》一卷……凡三十六条,深得茗柯至理,与 陆羽 《茶经》相表里。”
茗 [ míng ] 1. 茶树的嫩芽。2. 茶。如 香茗。品茗。茗具。煮茗。3. 古同“酩”,酩酊。[更多解释]
柯 [ kē ] 1. 斧子的柄。如 斧柯。2. 草木的枝茎。如 交柯错叶。3. 姓。[更多解释]
nán kē yī mèng
léng kē kē
kē ěr kè zī zú
kē xī bù děng shì
yù míng táng sì mèng
nán kē jì
bèi míng
kē yán
qiáo kē
wăn míng
tāng míng
kē lăn
gǔ kē
pǐn míng
kē líng
fá kē
kē bàn
míng bó
xié kē
kē chéng
kē dí
kē fǔ
kē gān
kē jiāng
kē shū
kē tiáo
kē làn
kē tíng
kē yè
kē zé
làn kē
míng zhōu
zāng kē
zāng kē jùn
yē xī míng
fǔ kē
gāo kē
zhī kē
lín kē
míng miăo
lín lí kē
hóng kē
nán kē
míng bō
pēng míng
nán kē mèng
zhí kē
làn kē shān
míng chēng
róu kē
wáng zhì làn kē
míng mí
jiàn míng
yán míng
tíng kē
kē zhī
chuò míng
míng zhī
chá míng
茗柯的拼音是:míng kē点击 图标播放茗柯的发音。