书体名。唐唐元度精于小学,作《九经字样》,辨证谬误。又分字为十体,曰古文、大篆、小篆、八分、飞白、薤叶、垂针、垂露、鸟书、连珠。见《宣和书谱》卷二《鹪鹩赋》。
书体名。 唐•唐元度 精于小学,作《九经字样》,辨证谬误。又分字为十体,曰古文、大篆、小篆、八分、飞白、薤叶、垂针、垂露、鸟书、连珠。见《宣和书谱》卷二《鹪鹩赋》。
垂 [ chuí ] 1. 东西一头挂下。如 垂杨柳。垂钓。垂直。垂线。垂手(①表示容易;②表示恭敬)。垂泪。垂髫(头发下垂,指儿童)。垂头丧气。2. 敬辞,用于别人(多是长辈或上级)对自己的行动。如 垂爱。垂怜。垂询。3. 传下去,传留后世。如 垂范。永垂不朽。4. 接近,快要。如 垂危。垂老。垂成。功败垂成。[更多解释]
针 [ zhēn ] 1. 缝织衣物引线用的一种细长的工具。如 针线。2. 细长像针的东西。如 时针。3. 用针扎治病。如 针灸。4. 注射用的器具和药物。如 针头。[更多解释]
fāng zhēn
yī zhēn jiàn xiě
zhǐ zhēn
zhēn duì
yǒng chuí bù xiǔ
zhēn jiǔ
dă zhēn
chuí wēi
chuí zhí
xià chuí
rú zuò zhēn zhān
chuí tóu sàng qì
mián lǐ zhēn
dà zhèng fāng zhēn
zhēn fēng xiāng duì
chuān zhēn yǐn xiàn
chuí sǐ zhēng zhá
míng chuí qīng shǐ
zhēn tóu xiàn năo
dà hăi lāo zhēn
gōng bài chuí chéng
chuí lián tīng zhèng
chuí mù zhī nián
mián lǐ cáng zhēn
fēi zhēn zǒu xiàn
míng chuí qiān gǔ
chuí chuí
ruăn chuí chuí
yăn zhēn zhēn
zhēn zhēn cóng jí
yī zhēn yī xiàn
yī zhēn yī yú
tiě chǔ chéng zhēn
mó chǔ chéng zhēn
chuí xián yù dī
zhǐ nán zhēn
zuò zhēn xiàn
yù fáng zhēn
bì léi zhēn
dà tóu zhēn
nì shí zhēn
qiáng xīn zhēn
zhēn zhī pǐn
fáng yì zhēn
zhēn yè shù
chuí zhí xiàn
shùn shí zhēn
zhǐ běi zhēn
zhēn xiàn bāo
zhēn bí ér
qū bié zhēn
jiàn fèng chā zhēn
chuí xián sān chǐ
dă yù fáng zhēn
shuāng băi fāng zhēn
tiě bàng mó chéng zhēn
tiě chǔ mó chéng zhēn
zhēn jiān duì mài máng
chuí sǐ de shī zi
chuí zhí píng fēn xiàn
垂针的拼音是:chuí zhēn点击 图标播放垂针的发音。