盲哑。
引 《梁书·处士传序》:“或躶体佯狂,盲瘖絶世,弃礼乐以反道,忍孝慈而不恤。”
盲 [ máng ] 1. 瞎,看不见东西,对事物不能辨认。如 盲从。盲动。盲目。盲人。盲区(指雷达、探照灯、胃镜等探测或观察不到的区域)。盲流。盲人瞎马(喻处境非常危险)。[更多解释]
瘖 [ yīn ] 1. 同“喑”。[更多解释]
máng rén
wén máng
săo máng
máng mù
máng rén mō xiàng
máng máng
mō máng máng
zhā máng máng
zhuō máng máng
yǒu yăn rú máng
bàn wén máng
máng cháng yán
máng rén qí xiā mă
máng lóng yă jiào yù
sī shì shǐ mù máng
máng cóng
máng dòng
máng zhě
máng zì
máng rén xiā mă
máng dòng zhǔ yì
máng cháng
máng qū
máng dào
máng diăn
máng wén
sè máng
fă máng
tuō máng
kē máng
máng qí
xuě máng
máng biāo
yè máng zhèng
máng cí
qún máng
yín yīn
yī yīn
máng miăo
máng mào
máng fèi
máng chén
máng chāng
máng fēng
máng gàn
máng gǔ
máng hūn
máng jìn
máng kǒng
máng jǐng
máng kuì
máng liú
máng lóng
máng lòu
máng mán
máng míng
máng mèi
盲瘖的拼音是:máng yīn点击 图标播放盲瘖的发音。