独自喜笑;自乐。
引 《汉书·张敞传》:“敞 身被重劾,及使者至,妻子家室皆泣惶惧,而 敞 独笑曰:‘……此天子欲用我也。’”《北史·房彦谦传》:“﹝ 谦 ﹞尝从容独笑,顾谓其子 玄龄 曰:‘人皆因禄富,我独以官贫,所遗子孙,在於清白耳。’”唐•李白 《九日》诗:“窥觴照欢颜,独笑还自倾。”清•王履亨 《自戏》诗:“睡起莞然成独笑,分明兴味少年郎。”
独 [ dú ] 1. 单一,只有一个。如 独唱。独立。独霸。独裁。独创。独特。独辟蹊径(喻独创新风格或新方法)。独具慧眼(形容眼光敏锐,见解高超)。2. 老而无子。如 鳏寡孤独。3. 难道,岂:“君~不见夫趣(趋)市者乎?”4. 〔~孤〕复姓。5. 语助词,犹“其”:“弃君之命,,~谁受之?”[更多解释]
笑 [ xiào ] 1. 露出愉快的表情,发出欢喜的声音。如 笑容。笑颜。笑眯眯。谈笑风生。2. 讥嘲。如 笑柄。笑话。笑谈。贻笑大方。嘲笑。见笑。耻笑。[更多解释]
dú lì
qíng yǒu dú zhōng
xiào róng
xiào róng kě jū
yí xiào dà fāng
xiào huà
wăn ěr yī xiào
wán xiào
xiào liăn
dú jù jiàng xīn
dú zī
kū xiào bù dé
wēi xiào
lěng xiào
kǔ xiào
cháo xiào
hán xiào
bù gǒu yán xiào
dú yǒu
huān xiào
shuō xiào
dú zhàn
dú yī wú èr
fā xiào
qǔ xiào
dú chàng
dú zòu
jī xiào
dú chuàng
dú tè
dān dú
dú zì
gū dú
kě xiào
hăo xiào
dú jiā
dú dào
wéi dú
dú cái
wú dú yǒu ǒu
dú duàn
wéi wǒ dú zūn
bù dú
dé tiān dú hòu
tán xiào fēng shēng
hōng táng dà xiào
xiào miàn hǔ
huān shēng xiào yǔ
dú shù yī zhì
méi kāi yăn xiào
tí xiào jiē fēi
dú duàn zhuān xíng
xǐ xiào yán kāi
xiào róng măn miàn
yīn róng xiào mào
yān rán yī xiào
dú dào zhī chù
xiào zhú yán kāi
独笑的拼音是:dú xiào点击 图标播放独笑的发音。